Gia đình họ Thịnh sau bao năm đoàn tụ máu mủ, chẳng còn ai thực sự còn tâm trạng ăn uống. Bà cụ gần như không động đũa, chỉ húp nửa bát canh, rồi cứ nắm chặt tay Chung Thư Ninh, không chịu buông.
Bà còn dịu dàng nói:
“Trời tối rồi, hay là đêm nay cháu cứ ở lại nhà tổ đi.”
Tất nhiên Chung Thư Ninh cũng thầm mong như vậy.
Nhà họ Thịnh cũng nghĩ đến việc nếu chỉ giữ mình cô ở lại, sẽ dễ bị để ý, nên đã sắp xếp chỗ ở cho cả Hạ Văn Lễ và Hạ Tuần, thậm chí… cả Thương Sách!
Hóa ra, công dụng của anh tối nay, chính là làm “người đóng thế”!
Tổ trạch nhà họ Thịnh vốn dĩ có rất nhiều phòng dành cho khách, chỉ là đang sửa sang lại, bình thường cũng không có ai ở, nên chỉ để lại hai phòng dùng được.
Kết quả —
Hạ Văn Lễ và Hạ Tuần mỗi người chiếm một phòng.
Thương Sách nghiến răng nghiến lợi:
Xong rồi!
Không lẽ… tối nay phải ngủ cùng lão Hạ hoặc chú út Hạ?!
Thịnh Đình Xuyên vỗ vai anh ta, đầy vẻ thâm ý:
“Lúng túng lắm à? Nhưng cậu phải biết, trước khi Hạ tiên sinh kết hôn, đây là giấc mơ của không biết bao nhiêu cô gái trong giới ấy.”
“Chọn Hạ tiên sinh, hay chọn Hạ Tuần, bao cô còn đau đầu không biết chọn ai.”
“Giờ cơ hội nằm ngay trước mặt cậu, nhớ biết trân trọng đấy.”
Thương Sách gượng cười: “Tôi có thể chọn… chết luôn được không?”
“Hay là tối nay ngủ với tôi đi?”
“Không! Tôi ngủ với lão Hạ!” – dù sao thì cũng quen thân nhất.
Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996885/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.