Trong giới, không ít người đều biết Chung Thư Ninh có mở một cửa hàng online bán và chế tác hương liệu. Chuyện này, Thịnh Tâm Dư muốn tra cũng dễ như trở bàn tay.
“Bà ngoại… tại sao vậy?” Thịnh Tâm Dư không thể tin nổi.
“Nghe cháu nói bị bắt nạt, nếu thật sự là oan ức, ông bà đương nhiên sẽ đứng ra đòi lại công bằng cho cháu. Thế nên, trước đó, bà đã âm thầm gặp cô ấy hai lần, cảm thấy người cháu mô tả không giống như cô ấy ngoài đời. Vì thế bà muốn thử cháu một lần, kết quả thì sao…”
“Người tâm địa độc ác lại chính là cháu!”
Giọng bà cụ bình thản, không nhanh không chậm.
Đến mức Chung Thư Ninh cũng phải sững người — thì ra, mọi chuyện là một ván cờ đã được sắp đặt? Ngay từ lần hai cụ mua hương liệu chỗ cô, đã là để âm thầm thử lòng Thịnh Tâm Dư rồi sao?
“Bà thậm chí còn chưa nhắc đến cô ấy nửa chữ, chỉ là dùng sản phẩm cô ấy tặng, mà cháu đã sinh ra ác ý lớn như vậy. Tâm Dư, cháu… từ khi nào lại trở nên thế này?”
“Bà ngoại, không phải đâu! Là tại cháu ghen tị quá mức! Tất cả là tại anh họ!” Thịnh Tâm Dư đột ngột quay người, chỉ tay về phía Thịnh Đình Xuyên.
Thịnh Đình Xuyên: Con ngốc này…!
Tự làm chuyện ngu ngốc, lại còn lôi anh vào?
“Anh họ đối với cháu, lúc nào cũng lạnh nhạt xa cách, nhưng lại hết lòng với cô ấy. Rồi ai cũng vây quanh cô ta, cháu ghen tị quá nên mới hồ đồ, làm ra chuyện ngu xuẩn!”
“Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996883/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.