Lần đầu tiên Chung Thư Ninh đến tổ trạch nhà họ Thịnh. Khuôn viên rất rộng, phía sau vẫn đang trong quá trình tu sửa. Trong nhà bật sưởi ấm, cửa nẻo đóng kín nên phòng khách yên tĩnh đến mức không nghe thấy âm thanh nào từ bên ngoài.
Ly trà bằng sứ xương, bàn gỗ trầm hương.
Phòng khách chủ đạo với tông màu kem nhạt, xanh lam dịu và hồng sen nhạt, điểm xuyết vài chậu cảnh và một chậu lan. Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ chạm khắc hoa văn tạo nên những vệt sáng mờ ảo.
Lối thiết kế Tân Trung Hoa, theo thẩm mỹ của phái Tống, vừa thanh lịch vừa sang trọng, không phô trương mà tinh tế.
“Hạ tiên sinh, Hạ phu nhân đến thật đúng là khách quý. Hai người rảnh rỗi ghé nhà chúng tôi thế này, đúng là hiếm có.” – Thịnh Mậu Chương lên tiếng, người làm cũng đã dâng trà.
Mùi trà hồng lychee ngọt dịu thoang thoảng khắp phòng, khiến người ta ngửi thôi cũng thấy ấm lòng.
Thịnh Tâm Dư ngửi thấy thì cau mày: Nhà mình… có loại trà này từ bao giờ vậy? “Lần này chúng tôi đường đột đến đây, là vì có chuyện muốn nói riêng với Tiểu tổng giám đốc Thịnh.” – Hạ Văn Lễ lên tiếng trước.
“Muốn tìm tôi?” – Thịnh Đình Xuyên nhướng mày. – “Chuyện công việc nên tới công ty, không phải tới nhà.”
“Chuyện cá nhân.”
“Giữa chúng ta cũng chẳng thân thiết gì, lấy đâu ra chuyện cá nhân.”
Hạ Tuần ngồi gần khung cửa, ánh nắng chiếu lên người anh, lặng lẽ nhìn hai người “đối đầu” nhau như đang diễn một vở kịch lớn.
Diễn đi, cứ tiếp tục diễn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996880/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.