Trong phòng khách
Trước ánh mắt nghi ngờ, khó hiểu, xen lẫn dò xét của bà nội và mẹ, Giang Hàm chỉ cảm thấy da đầu tê rần:
“Bà nội, cháu thật sự không bắt nạt cậu ấy đâu ạ.”
Kết quả là…
Tạ Tư Nghiên kéo hai chiếc vali to bước vào.
Anh ấy không thấp, chỉ là dáng người hơi gầy, thêm gương mặt trẻ hơn tuổi thật, lúc kéo theo hai chiếc vali to tướng trông cứ như sắp bị nó kéo gãy tay đến nơi.
Hứa lão phu nhân hừ nhẹ một tiếng:
“Đây là cái mà cháu gọi là, không bắt nạt người ta hả?”
“Cháu…”
Giang Hàm thực sự không biết phải giải thích thế nào.
Tạ Tư Nghiên thì lễ phép chào hỏi:
“Chào bà Hứa ạ.”
Rồi quay sang nhìn Giang Vận Nghi:
“Chào dì, cháu là Tạ Tư Nghiên. Lần đầu gặp, cháu không chuẩn bị được quà gì, thật thất lễ quá.”
“Dì và bà đừng trách Giang Hàm, cô ấy không bắt nạt cháu đâu, tất cả đều là cháu tự nguyện cả.”
Anh đặt vali sang một bên, nhìn thấy bàn trà trống không liền nói:
“Chờ một lát ạ, cháu đi pha ấm trà cho mọi người.”
Nói xong, anh rửa tay rồi vào bếp bắt đầu loay hoay.
Fanta vừa thấy Tạ Tư Nghiên liền chui ra khỏi ổ mèo, lon ton chạy theo sau đòi ăn.
“Ngoan nào, cho ăn ít đồ sấy trước, lát nữa anh nấu cơm cho em nhé.”
Tạ Tư Nghiên cúi xuống nói với Fanta bên chân. Dù có hơi không vui nhưng nghe thấy có đồ ăn vặt, Fanta vẫn hí hửng kêu meo meo liên tục.
Hứa lão phu nhân lại hừ một tiếng:
“Cháu còn dám nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996869/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.