Nói ra thì, vợ chồng nhà họ Tạ vốn biết giữa Giang Hàm và con trai có vài chuyện riêng cần xử lý, nên ban đầu không định gặp cô. Hai người chỉ tính ghé chào vợ chồng nhà họ Thịnh một tiếng rồi rời đi. Ai ngờ vừa tới khách sạn, nghe nói sảnh lớn có chuyện, cả nhà họ Thịnh đều ở đó.
Lúc họ đến nơi, lại đúng lúc chạm mặt Giang Hàm.
“Chị, chị cứ lo việc của chị đi, không cần đưa em về phòng đâu.” — Chung Thư Ninh nói xong, đã nhẹ nhàng khoác tay Hạ Văn Lễ.
Giang Hàm mím chặt môi, trong lòng bỗng chốc trào lên một cảm giác khó tả.
Trong đầu không biết từ đâu vọt ra ba chữ:
Ra mắt nhà chồng!
—
Khi cô ngồi xuống trong trà thất khách sạn, Tạ phu nhân liền chủ động rót trà cho cô, khiến Giang Hàm vội đứng dậy:
“Phu nhân, để cháu làm ạ.”
“Sắc mặt cháu không được tốt lắm, cứ ngồi đi.”
“Nhà bác không câu nệ mấy chuyện khách sáo đâu.”
Giang Hàm cười khẽ, giọng nhỏ nhẹ.
Cả người vừa căng thẳng vừa ngượng ngùng.
Ở thủ đô, cô là kiểu người nói một không ai dám nói hai, vậy mà Tạ Tư Nghiên chưa bao giờ thấy cô như thế này, suýt nữa thì bật cười thành tiếng.
Kết quả là bị Giang Hàm dưới bàn đá cho một cú vào chân.
Tạ Tư Nghiên không đề phòng, bật kêu một tiếng vì đau.
“Tư Tư, làm sao thế?” — Tạ phu nhân nhìn con trai lo lắng.
Tư Tư?!
Giang Hàm sững sờ.
“Tên ở nhà của nó đấy. Lúc mang thai bác rất thích ăn đồ cay, cứ nghĩ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4996867/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.