Cả nhà họ Hạ đang gấp rút chuẩn bị, chỉ mong để lại ấn tượng tốt cho thông gia tương lai.
Khi Hạ Bá Đường nhận được tin sẽ gặp thông gia, ông đã sững người khá lâu.
Trong lòng không khỏi tức giận:
“Thằng nhóc Hạ Văn Lễ này, chuyện lớn thế mà giờ mới chịu nói! Không báo trước để người trong nhà còn chuẩn bị sớm.”
“Ba, ba căng thẳng lắm à?” – Hạ Văn Dã hiếm khi thấy ba mình lộ vẻ bồn chồn như vậy.
“Lần đầu gặp người nhà chị dâu con, đương nhiên phải để lại ấn tượng tốt. Ba đang nghĩ xem nên mặc bộ nào cho hợp.”
“……”
“À đúng rồi, con đi cắt tóc đi, dài quá nhìn chẳng chững chạc chút nào.”
Hạ Văn Dã ngẩn ra: “Ba, con còn nhỏ, cần gì phải chững chạc?”
Lần trước chị dâu đến nhà, ông nội cũng chê tóc cậu không ổn, bảo đi cắt.
Giờ đến lượt ba cũng nói câu y hệt.
Tóc của cậu, rốt cuộc đã phạm lỗi gì chứ?
Sao mỗi lần đều lấy đầu tóc cậu ra làm nơi trút giận?
Kết quả, cậu cắt tóc về nhà, Hạ Bá Đường nhìn ngắm hồi lâu, lắc đầu:
Hạ Văn Dã suýt thì bùng nổ.
Nhưng cùng lắm cậu chỉ dám bực trong lòng, tuyệt đối không dám vô lễ trước mặt ba mình.
“Lát gặp người nhà chị dâu con, con nhớ đấy, im miệng, nói ít thôi.” – Lương Gia Nhân dặn con trai. Dù sao trong nhà, cậu ấy là yếu tố duy nhất khó lường.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662868/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.