Khi Lý Khải đến trà quán, vừa nhìn qua cửa kính bên ngoài đã thấy phu nhân nhà mình đang trò chuyện cùng Tiểu Tổng giám đốc Thịnh, không rõ hai người nói chuyện gì, nhưng bầu không khí có vẻ khá vui vẻ.
“Người kia là…” Tiểu Tổng giám đốc Thịnh chú ý đến Lý Khải.
“Đến đón tôi.”
Chắc là do Hạ Văn Lễ sắp xếp, người này thường phụ trách bảo vệ cô.
Chỉ là ánh mắt anh ta nhìn mình… có gì đó là lạ.
Chung Thư Ninh cũng chỉ trò chuyện đôi câu qua loa với anh ta, nghe anh nhắc đến chứng viêm gân cổ tay, cô liền chia sẻ vài mẹo nhỏ, bệnh lâu ngày thành bác sĩ, cũng có vài cách dân gian giúp giảm đau hiệu quả.
Trợ lý Lộ đứng bên cạnh mà không nói nên lời.
Chuyện này đúng là…
Thật sự ngồi bàn luận về bệnh tình.
Câu chuyện này mà kể ra, chắc không ai tin nổi.
“Chân cô nghiêm trọng vậy sao?” Tiểu Tổng giám đốc Thịnh tiện miệng hỏi.
Chung Thư Ninh mỉm cười nhàn nhạt: “Tháng sau chuẩn bị phẫu thuật rồi.”
“Ở bệnh viện nào?”
“Chắc là Nhị viện, đã sắp xếp xong cả rồi.”
Người đàn ông gật đầu, có vẻ Hạ Văn Lễ đối xử với cô cũng không tệ, mọi chuyện đều đã chuẩn bị chu đáo.
“Trà vải ở đây khá ngon, thử xem.” Trà mà Tiểu Tổng giám đốc Thịnh gọi cho cô cũng được mang lên bàn.
Hương thơm nhẹ của vải thoang thoảng trong không khí, vị trà đậm đà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/4662845/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.