Editor: Frenalis
Tùng Tâm đi trấn trên mua thuốc, bạn học của cô - Phương Linh, là một thầy thuốc đông y rất giỏi, hỏi cô có triệu chứng gì.
Tùng Tâm hỏi: "Có loại thuốc nào bổ tim không?"
Phương Linh hỏi: "Tim không khỏe à?"
Tùng Tâm ừ một tiếng.
Phương Linh bắt mạch cho Tùng Tâm: "Không có triệu chứng gì cả."
Tùng Tâm hỏi: "Nếu anh Vân cưới người khác và sinh con, cậu sẽ hốt loại thuốc gì cho mình"?
Phương Linh hiểu ra, nói: "Phương thuốc nhanh nhất à, đó là chuyển tình sang người khác."
Tùng Tâm hỏi: "Còn phương thuốc chậm hơn thì sao?"
Phương Linh nói: "Làm chuyện khác, chuyển dời sự chú ý."
Tùng Tâm nói: "Thử rồi, nhưng tiếc là tôi thuộc loại tội phạm nghiện ngập."
Phương Linh cười nói: "Yên tâm, tương tư thường gặp ở tuổi thanh xuân, dần dần sẽ cai được thôi."
Tùng Tâm nói: "Vậy thì cân cho tôi một ít bột ngọc trai, tôi về đắp mặt, trắng hơn dễ kiếm đối tượng khác."
Phương Linh nói được.
Tùng Tâm nhàn nhã cầm hai lạng bột ngọc trai về nhà, về phòng đắp mặt nạ ngọc trai sữa.
Khách sạn cũng có hồ bơi nước lạnh, từ ban công phòng cô nhìn xuống, thấy Nguỵ Hoằng đang mặc quần bơi bơi lội.
Thích bơi như vậy, đời trước chắc là rùa biển nhỉ.
Nguỵ Hoằng lên bờ, nhìn thấy Tùng Tâm trên tầng hai đang đắp mặt, cũng không cảm thấy sợ hãi, lớn tiếng hỏi: "Cô đã nói với bố mẹ chưa?"
Tùng Tâm nói: "Bày tỏ rồi."
Nguỵ Hoằng nói: "Được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-du-xanh/3703903/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.