Roulia dùng miệng tạo ra âm thanh giả tiếng súng, sau đó hài lòng thu súng về, mỉm cười quyến rũ.
“Sợ không, cậu Tư Không?”
Tư Không Tà Dương đứng thẳng người dậy, còn biết sợ là gì? Hắn đăm đăm nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp mà hắn ngày đêm nhung nhớ, cố nhìn thật kĩ, thật rõ, để chắc rằng hắn đã tìm đúng người.
Tay cầm súng của hắn buông thõng, cây súng yêu quý rơi xuống đất nhưng hắn cũng chẳng còn để tâm. Cảm xúc trong hắn bùng nổ, không cho người khác có cơ hội phản ứng đã quàng hai cánh tay to lớn ôm chặt lấy Roulia.
Roulia có chút bất ngờ, sau đó lại trở lại biểu cảm lạnh lùng. Danis phía sau tất nhiên không để yên, lập tức tiến lên tách Tà Dương ra cho bằng được.
“Tên khốn này! Anh có biết tôi là ai không hả?”
Tà Dương không chống lại được sức của người nhiều năm làm vệ sĩ như Danis, chỉ còn biết lên tiếng phản kháng.
Roulia khoanh hai tay trước ngực: “Vậy anh biết Danis là ai không? Là một người rất quan trọng với tôi.”
Tà Dương cười khẩy, tức giận đến mức hai mắt đỏ cả lên: “Người rất quan trọng với em? Tên này xứng sao? Em thậm chí còn không để tôi vào mắt?”
Roulia làm bộ không hiểu: “Cậu Tư Không, tôi thật sự không hiểu anh đang nói gì cả. Đây là lần đầu chúng ta gặp nhau mà thái độ của anh đã như vậy, thì tôi xin phép đi trước.”
“Khoan đã! Em đừng đi!”
Tư Không Tà Dương vừa nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-vo-yeu-luoi-tinh-cho-san/2183263/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.