Roulia thở dài một hơi: “Chuyện trả thù của con đã ngốn của ba không biết bao nhiêu tiền rồi.”
Đầu dây bên kia cười ôn hòa: “Không đáng gì cả. Tất cả chỉ là con số nhỏ thôi. Ba chỉ mong có thể bù đắp mọi thứ cho con. Con gái của Lâm Thanh Long mà phải chịu đựng nhiều uất ức như vậy, ba thật là…”
Đôi mắt Roulia trĩu nặng, chỉ an ủi mấy lời như thường khi rồi liền tìm cách cúp máy. Cô đưa mắt nhìn những đóa hướng dương tình nhân được Tử lăng gửi tới hằng ngày, chỉ thấy chạnh lòng.
Cô hết lòng tìm kiếm Tư Không Tình, vì điều gì chứ? Con gái tìm mẹ, đúng là chuyện nên làm. Nhưng chỉ có cô mới hiểu rõ, cô còn muốn tìm thấy bà ấy để xét nghiệm huyết thống một lần nữa. Nhưng vô lý thật khi kết quả xét nghiệm của cô và bà đã trùng khớp một lần, cả của cô và Lâm Thanh Long cũng tương tự.
Rốt cuộc cô đang cố không tin vào điều gì chứ? Còn mù quáng tin cô và Tử Lăng còn cơ hội để làm gì?
Danis gấp rút bước vào phòng, chuyện kinh thiên động địa gì đã khiến anh ta quên cả chuyện phải gõ cửa. Roulia ngó mắt nhìn sang:
“Có chuyện gì vậy?”
Danis thở hổn hển: “Ở một vịnh biển ở Ý, có người nói từng trông thấy người giống chúng ta tìm. Không có hình chụp, cũng không có camera giám sát ghi lại, chỉ đơn thuần là lời nói miệng của người khác thôi.
Roulia đứng bật dậy: “Cho dù là truyền miệng, cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-vo-yeu-luoi-tinh-cho-san/2183261/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.