Cuộc sống hàng ngày trôi qua hạnh phúc vô cùng, điều khiến ông huyện hớn hở nhất chính là dạo gần đây bà huyện nhà ông đặc biệt mỗi tối quấn quýt lấy ông không rời.
Ông huyện được vợ thương mà sướng rơn cả người, miệng lúc nào cũng như hoa mùa xuân mới nở, cười toe toét.
Trong phòng riêng Vân Nguyệt lúc này.
" Sao rồi ? "
" Dạ bẩm bà đúng là có rồi ạ."
Vân Nguyệt nghe thầy lang nói thế thì nhẹ nhàng thở ra, cô vui vẻ nói :"Tốt, thưởng."
Thu Cúc nghe vậy liền cung kính lấy ra túi tiền đặt vào tay vị thầy lang.
Thầy lang tuy nhận tiền nhưng vẫn không khỏi có chút lo lắng bảo :"Dạ bẩm bà chuyện này đương nhiên là tốt, nhưng bà lại khó sanh...lỡ..."
Ông ta không dám nói tiếp nữa, ở cái huyện An Lạc này có ai mà không biết Quan Tri Huyện của bọn họ thương vợ nhất xứ.
Lỡ một mai bà huyện vì khó sanh mà chết, ông huyện chỉ có nước lột da ông ta.
Nhìn được tâm tư của người nọ, Vân Nguyệt cười nhẹ phất tay bảo :"Không có lỡ, sau này ông bốc thuốc bồi bổ cơ thể cho ta, ta sanh được cô hoặc cậu sẽ thưởng lớn."
Món hời trước mắt như củ khoai nóng bỏng tay, nếu mọi chuyện tốt thì vị thầy lang tiền vàng như nước, nếu chuyện bại thì đến cái mạng chắc ông ta cũng phải bồi theo bà huyện.
Đắn đo suy nghĩ một lúc lâu, rốt cuộc ông ta vẫn lựa chọn mớ tiền vàng.
"Con nhất định sẽ hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-quan-huyen-ve-lam-chong/3320045/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.