Xông lên một bước,trước khi chữ “Di” phun ra khỏi miệng nam nhân ôn nhuận kia, đem tên sơn tinh kia…… Phi, phải nói là nắm cổ áo hắn kéo lên, sau đó quay đầu lạiquét mắt nhìn hai tên nam nhân tự nhiên xuất hiện nơi này.
“Các ngươi là ai?”.
Tên bị ta nắm cổ áo vẫn định thần nhàn nhìn chằm chằm vào ta, theo bản năng tay của ta lại dùng lực nắm thật chặt.
Tên nam nhân đứng ở bên cạnh hướng về phía ta, tay xua tay lia lịa sốt ruột nói: “Không phải vậy không phải, chúng ta không phải là người xấu!Chúng ta là học trò của Nghi Sơn thư viện! Bởi vì gần đây là đợt chiêusinh ba năm một lần của thư viện chúng ta, nhưng mà mỗi lần đến lúcchiêu sinh đều có rất nhiều người đều đã rẽ lầm đường vòng đến phía saunúi. Đường mòn phía sau. Phía sau núi bởi vì không có người đi lại đãsớm bị lá khô vùi lấp, sợ có học trò nửa đêm lạc đường mà bị thương, cho nên phu tử mỗi đêm đều phân phó vài đệ tử tới nơi này quan sát, tiệnthể dẫn học trò lạc đường về thư viện!”.
Nga? Là như vậy? Vậy hai người này đều là học trò của Nghi Sơn thư viện......
Mặc kệ bọn họ có phải người xấu hay không, nhưng mà cái tên trước mắt nàyrõ ràng biết nửa đêm núi sâu, còn cố ý trêu cợt người khác, rõ ràngchính là ý đồ bất lương!
Bất quá, bây giờ người ta chiếm thượngphong...... vẫn là sợ bọn họ bỏ bọn ta lại ở sau núi, ta hừ nhẹ mộttiếng, mới buông tay ra.
Ôn nhuận nam tử kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ma-van-tai/80149/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.