“Tiểu thư….. Tiểu thư….. Tiểu thư!”.
Ta ngoáy ngoáy lỗ tai, ngẩng đầu phiêu mắt Cát Tường, nói: “Làm gì, ta nghe thấy, lớn tiếng bên tai ta vậy làm gì…..”.
Lông mày Cát Tường nhăn lại, tay sờ trán ta, tiếp theo lại sờ chính mình,sau đó cũng không trả lời vấn đề của ta, chỉ vuốt cằm lẩm bẩm: “Khôngsốt…..”.
Cũng không có tâm tư quan tâm nàng, ta xoay đầu, dựa vào tường, lại lần nữa ngồi trên giường nhìn bên ngoài cửa sổ ngẩn người.
Trở lại cũng đã bốn ngày rồi, ta vẫn chưa gặp Mã hồ ly.
Bốn ngày trước, chúng ta về thư viện trước tiên, sau đó để Phát Tài đi thông báo cho những người còn lại.
Đêm hôm đó, Mã hồ ly còn chạy đi tìm chút thảo dược về, nói là giúp ta trừđộc, ta nhận thảo dược, lại không biết vì sao trong lòng có vài phầnkhông được tự nhiên.
Trong rừng quả thật vừa xấu hổ càng vô thố,nhưng đúng là chỉ có hai người, một đường về đây như thế, nói nói cườicười, cũng không cảm thấy kỳ quái, nhưng mà, bắt đầu từ lúc trở lạiphòng, ta thấy Cát Tường liền bắt đầu cảm thấy không thích hợp, càng cảm thấy đứng ngồi không yên.
Mã hồ ly thấy bộ dáng khó chịu của ta, không trêu chọc ta như bình thường, chỉ lẳng lặng nhìn ta vài lần, sauđó cười buông thảo dược chỉ bảo Cát Tường vài câu thì trở về, dứt khoátbỏ đi.
Ta vẫn làm bộ bản thân bận việc mò đông mò tây, bởi vìtrước mặt Cát Tường, không biết vì sao bình thường thoải mái tùy ý ởchung như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ma-van-tai/2564877/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.