Đầu con rắn kia hình tam giác, chứng tỏ nó có độc, ta bị nó cắn một phát như vậy…..
Còn có thể sống sao…..
Lập tức, tứ chi của ta giống như mềm nhũn không có sức lực.
Cổ Diệc Khanh, ngươi không phải vẫn rất muốn chết, sau đó lại rất sợ chết a.
Lần này thật sự muốn chết, trong lòng ngươi vì cái gì lại bắt đầu cảm thấy luyến tiếc?
Trong đầu bỗng nhiên giống như đèn kéo quân, hiện lên rất nhiều rất nhiều mặt người….. Nhưng, cuối cùng, ta vẫn nghĩ tới Cổ Thường Ngọc, một mình hắn dưỡng ta đến lớn như vậy, nhưng ta cứ nghịch ý hắn, cũng không chưatừng làm qua một chuyện gì thuận theo ý hắn, nhưng….. Ân tình dưỡng dụcmười mấy năm qua, trong lòng ta từng chút một đều nhớ rõ, chỉ là khôngthể tưởng được lần này vừa ly khai, đã thành vĩnh biệt rồi…..
Ta mở to mắt, nói: “Ngươi trở về nói với Cát Tường, kêu nàng quay về Lạc Dương, nói với phụ thân ta…..”.
“Câm miệng”.
Nói còn chưa nói xong, bị một tiếng của hắn đánh gãy, bàn tay vẫn đặt trênlưng ta buông ra một chút, liền nghe thấy tiếng xé rách áo quần, sau đóthân mình được nhẹ nhàng bế lên, dựa vào trên đùi hắn, một mảnh vải quấn chéo quanh ngực, sau đó hắn đột nhiên xiết một cái, ta bị đè lập tứcthét lớn một tiếng.
“Nhịn một chút…..” Hắn lại mở miệng nói, thanh âm thực trầm.
Vừa định mở miệng, liền cảm giác được đầu ngón tay hơi lạnh của Mã hồ lyđụng tới gáy của ta, sau đó, chỉ nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ma-van-tai/2564876/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.