Còn chưa bơi đến gầnTiêu Điều, hắn đã chầm chậm đình chỉ vùng vẫy, chậm rãi chìm xuống dướinước, ta không kịp nghĩ nhiều, đầu lao vào nước, vươn tay bơi tới.
May mà số hắn còn hên, mắt của ta ở trong nước không nhìn thấy rõ, hơn nữanhịn không lâu, hắn vừa chìm xuống, tay ta mò vài cái liền đụng tới hắn, bơi nhanh đến nâng đầu hắn trồi lên mặt nước, mới ngoi lên, liền thấybên kia bờ có người hướng bên này chạy tới, không nhìn kỹ đã kéo TiêuĐiều chậm rãi bơi vào bờ…..
Thật vất vả đem người kéo lên bờ, ta thở phì phò, lau nước trên mặt, nói với Mã Văn Tài: “Hắn bị chìm…..”.
Mã Văn Tài gật gật đầu, ngồi xuống dò xét hơi thở, mặt căng thẳng, nói: “Không xong, không thấy thở nữa…..”.
Ta vừa nghe, da đầu liền run lên một trận, mắt nhìn Tiêu Điều hấp hối nằmtrên mặt đất, trong nháy mắt, vẫn quyết định ngồi xổm xuống, ghé vàotrước ngực Tiêu Điều nghe thử.
Tim không đập.
Đầu óc nhanh chóng hồi tưởng lại kỹ thuật làm tim phục hồi đã học không biết baonhiêu năm trước, trình tự thì không còn nhớ rõ, nhưng….. Tốt xấu cũngthử xem đi!
Ta khẽ cắn môi, nói với Mã Văn Tài: “Ngươi tránh ra, ta thử cứu hắn xem”.
Không nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Mã hồ ly, ta đặt tay trên ngực Tiêu Điều, tay trái đặt trên tay phải, mượn sức nặng của cơ thể người cấp cứu chậm rãi nhấn xuống, sau đó ép xương ngực hắn xuống, sau đó dồn lực xuống cổtay, áp xuống lần nữa, lặp lại như vậy mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ma-van-tai/2564871/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.