“Tiểu thư….. Em sai rồi…..”.
Cát Tường nước mắt lưng tròng nhìn ta, bàn tay giơ cao chậu hoa không ngừng run rẩy.
Ta cắn hạt dưa, đem vỏ hạt dưa ném đi, vỏ nhỏ dưới ánh mặt trời vẽ mộtđường cong duyên dáng, sau đó, ba một tiếng, đánh vào cái trán trơn bóng của Cát Tường.
Ta lại nắm lên cắn một nắm hạt dưa, mí mắt nâng nâng, hừ hừ mũi: “Hừ! Sai rồi? Sai ở chỗ nào?”.
Cát Tường giơ chậu hoa, hai tay run run đến mức cả cái lá của bông hoa trên chậu cây cũng bị nàng làm rụng hết: “Sai ở tối hôm qua không trở về…..Lúc tiểu thư cần em nhất em lại không ở bên cạnh tiểu thư…..”.
“Ân hừ ~ hết rồi?” Ta âm cuối giương lên.
Cát Tường vội vàng lắc đầu, khóc nức nở: “Còn có còn có, chưa được tiểu thư bằng lòng đã cùng Phát Tài ca đi ra ngoài chơi.....”.
“Còn gì nữa không ~”.
Ta đứng lên, duỗi duỗi người, bụng không đau nữa, còn nhân cơ hội mà xinphép hôm nay không cần đi học buổi sáng, thật đúng là sảng khoái a sảngkhoái.
Chậu hoa trên đỉnh đầu Cát Tường càng rung lên lạch cạch:“Còn có….. Còn có…..” Cát Tường gấp đến mức mồ hôi đầy mặt, rốt cục, con ngươi chợt lóe, hét lớn: “Em đã biết! Cát Tường về sau không bao giờnữa ăn quá ba cái bánh bao!”.
Tay ta run lên, không thể nhịn được nữa, ngón tay kẹp hạt dqa, mạnh mẽ bắn ra!
Ba, lần này đánh trúng chóp mũi nàng, đột nhiên, chỉ thấy tròng mắt Cát Tường đảo quanh một vòng, kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ma-van-tai/2564863/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.