Ngày hôm qua cùng Mãhồ ly “Quấn lấy nhau” đến nửa đêm, khi trở lại phòng cũng sắp ‘ánh trăng treo cao’, phỏng chừng ít nhất cũng là giờ Dần, ngủ không được một látliền cư nhiên bị Cát Tường vỗ tỉnh.
Ta nhìn mặt Cát Tường, đầu óc vẫn là một mảnh mơ hồ, có chút phân không rõ phương hướng, mắt buồn ngủ mông lung nói: “Cát Tường, ta muốn ăn hạt dẻ cao của Tụ Phúc Lâu…..”.
Cát Tường xoa xoa ánh mắt, ánh mắt so với ta còn mê mang, nhưng mà ngoàimiệng lại thanh tỉnh thực: “Tiểu thư, người ngủ mớ a, cái gì hạt dẻ cao, chúng ta hiện tại tìm cái bánh bao cũng không có…... Mau thức dậy, hômnay Đinh phu tử dặn người giờ mẹo canh ba liền tập trung đi học sớm……Tiểu thư tối hôm qua dặn em mấy lần…...”.
Ta thế này mới phản ứng lại, mở to một đôi mắt đầy tơ máu, cao hấp đánh giá Cát Tường một chút, kinh động nói: “Ngươi hôm nay sao thức dậy sớm vậy?”.
Cát Tường mặt mê mang lộ ra nụ cười mơ màng, nói: “Phát Tài nói, em kêu người thức dậy, hắn liền làm bánh bao cho em ăn…..”.
Chữ ăn trên đầu có một cây đao a…..
Ta nhìn vẻ mặt si mê của Cát Tường, bắt đầu có loại dự cảm mãnh liệt, nàng về sau sẽ bị bánh bao bắt cóc…
……
Sáng sớm trên đường, ánh mặt trời bàng bạc, cỏ xanh đọng sương, một mảnh vui sướng hướng vinh.
Ta há miệng, ngáp một cái, trong tay cầm lấy một quyển thẻ tre hướng họcđường đi đến, mấy người chạy vội đi học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ma-van-tai/2564847/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.