Chỉ thấy cánh tay dài của hắn duỗi ra, phiến cỏ lau kia nhất thời khai sáng.
Phía trước Mã Văn Tài dừng một chút, bất động.
Ta bị hắn cản trở, cái gì cũng không nhìn thấy, gấp đến độ không được, vội vàng nói: “Tránh ra a? Chớ cản trở ta!”.
Một phen đẩy hắn ra, ta trợn mắt nhìn thấy.
Cũng ngây người.
Dưới ánh trăng, cỏ lau, mĩ thiếu niên, còn có, một con ngỗng.
Xin mọi người tự ghép mấy chữ ở trên.
Trên một tảng đá to chính giữa đám cỏ lau, mĩ thiếu niên tóc dài để thả, sợi tóc mềm mại theo gió nhẹ nhàng phất động, một đôi mắt hoa đào nhấpnháy, hắn chống má nhìn chúng ta, giơ lên nụ cười, rất là xinh đẹp, chỉnghe hắn nói: “Các ngươi cũng không ngủ a?”.
Sau đó, con ngỗng trên cái bụng kia phịch một chút, cánh vung lên, thật là tiêu sái, kêu lên hai tiếng.
“Cạc cạc!”.
Ta dấu hiệu xuất hiện “□” có chút rối loạn….
Nhìn chằm chằm cái cánh ngỗng, ta nghiêng đầu một cái, nói: “Ca….. Cạc cạc?” (Vân Vân: ta chào thua mỗ nữ 9 r`, nói chuyện vs vịt luôn ==’’)
…
Vẻ mặt ta đầy hắc tuyến, nhìn đôi tổ hợp quỷ dị này…..
Dưới ánh trăng, cư nhiên…..
Không phải BL, không phải GL, mà là nhân thú…..
Ông trời a…..
Mã Văn Tài đẩy đẩy ta, nói: “Mặt của ngươi sao lại vặn vẹo như vậy?”.
Ta quay đầu, nhìn hắn, dưới ánh trăng, ta cười đến thực tà ác, nói: ” Ông trời a ông trời..…”.
Mã Văn Tài nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-ma-van-tai/2564844/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.