Trời u uất, từ lúc San San đi khỏi ngày hôm đó, mưa rơi không ngớt. Sắc mặt anh theo đó mà trở nên u ám hơn. Đây là lần thứ mấy trăm anh gọi Thục Khuê đến để tra khảo, một chữ cô ta đều không khai. Vì nể mặt cô ta là con gái của mệnh quan triều đình, hơn nữa đã từng phục vụ anh chu đáo, anh không muốn ra tay dã man với cô ta.
"Tôi đã ly hôn với San San, đuổi cô ấy ra khỏi nhà rồi. Cô chịu khai ra ngọc tỷ ở đâu chưa?".
Khoé miệng Thục Khuê khẽ nhếch lên, cô tiến đến gần anh, mân mê chiếc cà vạt.
"Anh thà đuổi cô vợ bé bỏng của anh ra khỏi nhà, còn hơn phải chạm vào em?".
Giọng điệu nhả nhớt, ỡm ờ của ả ta có vẻ gì đó khác với mọi ngày. Mấy ngày trước, thái độ cô ả đều tức tối, sầm sì, khi không được anh ngó ngàng tới, chỉ tươi cười khi thấy San San.
Anh gạt tay cô ta ra.
"Tôi với cô đã không còn chút hứng thú nào!".
Đôi môi được tô đỏ choét, không biết là để sành điệu hay để tỏ ra khiêu gợi, cong lên thành nụ cười thoả mãn. Dẫu sao con cờ trong tay kia, ả đã đá được nó đi rồi. Ả không ăn được anh, thì sẽ phá nát, quyết không để anh thuộc về ai.
"Em sẽ nói cho anh biết. Cám ơn anh đã giữ đúng lời hứa của mình!".
Ngọc tỷ San San trộm được là giả. Những tháng ngày Lâm Quân đột nhiên bỏ rơi ả đã làm ả rớt xuống vực sâu không đáy. Mấy ngày trước, anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-hoang-de/1098862/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.