Mẫu hậu biết tin từ Đức Cảnh, ngày nào cũng bảo cô qua hoàng cung để người được ngắm đứa bé. Nó còn chưa ra đời, cái bụng chưa lớn. Người lấy gì ngắm đây, thế là ngắm ra được thân thể của cô con dâu mỗi lúc càng xanh xao. Đức Cảnh lại nói cô suy nhược, đề kháng ảnh hưởng nghiêm trọng làm người thêm lo lắng. 
Cả tuần nay, đến một tấm lưng của anh San San cũng không thấy. Anh như bốc hơi ra khỏi cuộc đời cô. Mà không hẳn, anh đẩy cô ra quá xa để cô không thấy được anh. Như khi biết chuyện mẹ anh đưa cô vào hoàng cung mỗi ngày, anh có nhắn tin bảo cô đi đâu thì đi, đừng vác xác đến chính điện, lính của anh sẽ không cho cô vào. Phán quyết của Toà đã ra từ lâu, San San lần lữa mãi vẫn muốn ở bên anh chưa chịu đi, hơn chục lần bị anh đuổi bằng tin nhắn. Lúc này, mớ tin nhắn bừa bộn nằm trên thứ máy móc vô hồn kia là thứ duy nhất giúp cô biết anh còn tồn tại trong cuộc đời mình. 
"Mặt con trắng bệch, thân hình ốm đi nữa rồi. Lâm Quân nó lơ là con phải không?". 
Bị hỏi trúng điểm mấu chốt, San San có thể chắc chắn vậy anh không ở lại trong cung. Biệt thự không ở, hoàng cung không ở, vậy anh đi đâu?... Cô không dám nghĩ tiếp. 
Chuyện đến nước này, San San vẫn nói mẫu hậu là đừng nhắc chuyện cô có thai ra trước mặt anh nói, cô không muốn anh bận rộn như vậy mà phải lo lắng thêm cho cô. Người chỉ cười dịu dàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-hoang-de/1098861/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.