Những quãng ngày nghỉ Tết còn lại làm cô ý thức sâu sắc sự mất tự do của mình. Lâm Quân bận đi công tác, trong nhà gần như không có ai có thể nói chuyện với cô cả. Tần Lam đã về nhà mất tiêu. Sự nổi tiếng đã ngăn cản cô ra ngoài. Sao cô không sớm nhận ra chuyện này chứ? Thảo nào tên nào đó suốt ngày không cho cô đi đâu! Hóa ra tên ác ma đó có cho phép, cô cũng chẳng thể đi đâu được. 
Bên ngoài, đám phóng viên lúc nào cũng như mai phục sẵn, luôn luôn có thể phóng xe đi theo, quan sát nhất cử nhất động của cô. Ấy là chưa kể đến nếu cô cố chấp muốn đi, vệ sĩ thậm chí còn dọa về việc bị khủng bố, bị ám sát, bắt cóc tống tiền,... Cái mạng cô bỗng nhiên lại nhiều người muốn lấy đến vậy. 
Ngày nào cô cũng nhìn qua ô cửa sổ, thấp thỏm hi vọng khi nào bọn phóng viên rút đi, cô sẽ ra ngoài. Thế mà... Cô sắp thành tự kỷ đến nơi mà mỗi ngày đều dạo trên các mặt báo đến mấy lần. 
Những cái tít khôi hài và giả dối dành cho những tay phóng viên kiên cường nhất và giàu trí tưởng tượng nhất. 
Không chịu được nữa, San San quyết định thay đổi thói quen của mình. Ngày ngủ đêm thức. 1, 2h đêm ra khỏi nhà. Đường phố vắng ngoe, nhưng những quán ăn vặt vẫn còn làm việc, và không ngờ rạp chiếu phim vẫn còn hoạt động, kịp coi những suất phim cuối cùng. 
Các anh vệ sĩ rất chăm chỉ, theo sát cô 24/24, sẵn sàng phục vụ mọi lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-hoang-de/1098821/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.