Lúc An Hân bị nóng tỉnh Liễu Quý Bạch đang ngồi bên giường đổi khan lạnh đắp trên trán cho cậu, trời nóng bừng vậy mà Liễu Quý Bạch lại tha ra một cái chăn quấn cậu kín mít. Tuy rằng chăn cũng không tính quá dầy, hơn nữa còn rất nhẹ, nhưng hiện tại đúng là thời điểm Bắc Kinh nóng bức nhất trong năm, An Hân hận không thể buổi tối trần truồng nằm trên mặt đất ngủ cho nó mát. Hiện tại quấn một lớp chăn như vậy, nóng đến mức cậu ướt đẫm mồ hôi.
An Hân giật giật tay muốn vươn ra khỏi chăn, kết quả lập tức bị Liễu Quý Bạch nhét vào lại.
“Nóng…” An Hân vô lực nói, kết quả phát hiện thanh âm của mình cư nhiên khàn vô cùng.
“Không được lộn xộn.” Liễu Quý Bạch dùng khăn lạnh lau ở sau gáy cho An Hân, nhất thời một cỗ cảm giác mát lạnh tiếp xúc với làn da dần dần lan ra.
“Khi nào thì bắt đầu phát sốt?”
“Hóa ra là phát sốt, trách không được lúc viết truyện cứ cảm thấy vô cùng đau đầu, em còn nghĩ là dùng não quá độ…” An Hân khàn khàn giọng nói.
“Đứa ngốc.” Liễu Quý Bạch lau lau mồ hôi trên mặt An Hân.
“Nóng quá à…” An Hân đáng thương nói. (.~_~.)
“Ngoan, ra mồ hôi mới hết sốt được.” Liễu Quý Bạch lại xả khăn một lần nữa, đắp lên cho cậu, “Anh đi lấy thuốc cho em, thuận tiện thay chậu nước khác.”
“Dạ.” An Hân ngoan ngoãn đáp, đợi Liễu Quý Bạch vừa đi, cậu nhanh chóng thò hết cả chân tay ra khỏi chăn, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-than/2409913/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.