“Ừm.” Liễu Quý Bạch nhướng mày, nghiêm túc nói: “Trừ em ra anh không có khả năng xem trọng ai khác.”
An Hân có chút đỏ mặt, cố ý che giấu nói: “Cậu ta tuổi còn trẻ bộ dạng cũng không tệ, thêm hai năm nữa em đã là ông già 30 tuổi rồi.”
= =.
“Anh đã là ông già ba mươi mốt tuổi, em ghét bỏ anh?”
= 0 =!
“Không phải!” An Hân nói: “Chúng ta đang nói về em! Anh là… là công, lại sự nghiệp thành đạt. Em, em qua 2 năm nữa liền lớn tuổi sắc tàn…”
= =…
“Em chỗ nào lớn tuổi sắc tàn? Nếu em không nói em sắp ba mươi tuổi, anh cảm thấy em so với lần đầu tiên chúng ta gặp nhau hồi đại học căn bản không có gì khác nhau.” Liễu Quý Bạch vươn tay véo véo hai má An Hân. Một tháng trước anh không biết tại sao lại đột nhiên nghĩ đến một đống từ hình dung rất xứng với An Hân: Mắt to, thịt mềm, hoa cúc chặt… =,.= Hiện tại nghĩ đến càng cảm thấy phi thường chính xác.
An Hân cúi đầu để Liễu Quý Bạch vuốt mặt mình, trong lòng lại đột nhiên nghĩ đến bản thân ngay cả thu nhập ổn định cũng không có, mà Liễu Quý Bạch có một văn phòng lớn như vậy, lại là giám đốc của Bích Lạc Thiên Âm… Mặc kệ Liễu Quý Bạch thích dạng gì, nhất định đều có vô số lựa chọn. Mà trong số những lựa chọn này, cậu rốt cục có năng lực gì có thể khiến Liễu Quý Bạch vẫn luôn yêu thích mình?
Liễu Quý Bạch thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-than/2409910/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.