Chương 1678
. . .
Sơn trang Hoắc Thị.
Trên bàn ăn dài, Khương Tuyết Nhu đang ăn thì phát hiện tất cả mọi người không cầm đũa mà nhìn cô.
Cảnh tượng này, có chút xấu hổ.
“Mọi người nhìn con làm gì, không ăn sao.” Cô gắp một miếng sườn xào chua ngọt vào chén Hiểu Khê.
Ông cụ Hoắc khen ngợi nói: “Tuyết Nhu, con là ân nhân của nhà họ Hoắc, lần này Hoắc Thị có thể thoát khỏi khủng hoảng đều là công lao của con.”
Bà cụ Hoắc mở to mắt: “Ông phải xin lỗi người ta, trước kia chúng ta còn cho rằng con bé không xứng với Hoắc Anh Tuấn, chúng ta thật là nông cạn.”
“Phải phải phải, tôi nông nạn.” Ông cụ Hoắc là người kiêu ngạo lại không ngừng xin lỗi.
Hoắc Chân cũng cũng cầm ly lên: “Tuyết Nhu, cám ơn con.”
Hoắc Nhã Lam cũng cười nói: “Hoắc Anh Tuấn có thể gặp được con là may mắn của nó.”
Ngay cả Hoắc Văn cũng chủ động mở miệng: “Trước kia. . . Tôi đắc tội với cô, tôi xin lỗi.”
Khương Tuyết Nhu rất bất ngờ, cô và Hoắc Văn luôn bất hòa, không ngờ Hoắc Văn sẽ chủ động nói xin lỗi cô.
Chẳng qua người ta đã thể hiện sự chân thành, chuyện quá khứ cũng không cần thiết phải so đo.
Cô giơ lên chén trà: “Mọi chuyện đã qua rồi.”
“Đúng vậy, sau này chúng ta là người một nhà.” Hoắc Anh Tuấn cười tủm tỉm ôm eo cô.
Trên mặt Khương Tuyết Nhu nóng bỏng, không nhịn được đánh anh một cái, người một nhà gì chứ, hiện tại cô còn chưa ly hôn.
Ông cụ Hoắc thấy được sự lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/358409/chuong-1678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.