Chương trước
Chương sau
Chương 1677
“Nhưng bởi vì nhà họ Thương nên chúng tôi mới. . . .”
Triệu Vệ Bách còn chưa nói xong thì ánh mắt lạnh lẽo của Thương Dục Thiên lướt qua, khí thế kiêu ngạo của bậc vua chúa.
Anh ta rùng mình một cái, đành phải hướng ánh mắt cầu xin giúp đỡ về phía Khương Kiều Nhân đã mất hồn mất vía: “Kiều Nhân, em nói giúp anh đi, hay là… Cho người bảo vệ anh về cũng được, anh sợ Hoắc Anh Tuấn sẽ bắt anh lại, em cũng biết lần trước anh sỉ nhục Khương Tuyết Nhu, anh sợ Hoắc Anh Tuấn tìm anh gây phiền phức.”
Khương Kiều Nhân vẫn không thể tin được.
Cô ta không hiểu, mấy ngày trước bọn họ gặp nhau ở câu lạc bộ, cô ta vênh váo đắc ý nói sẽ làm cho Khương Tuyết Nhu trả giá đắt, Triệu Vệ Bách cũng vô cùng kiêu ngạo ở trước mặt Tống Dung Đức và Khương Tuyết Nhu.
Mới mấy ngày trôi qua, Triệu Vệ Bách đã hèn mọn đến như vậy, không dám đi ra ngoài một mình.
Hoắc Anh Tuấn và Khương Tuyết Nhu lợi hại như thế sao?
“Thương Mỗ, tìm người đưa anh ta về đi.” Khương Tụng nhíu mày phức tạp lên tiếng.
Thương Mỗ gật đầu, cho người đưa Triệu Vệ Bách ra ngoài.
Thương Dục Thiên sờ tóc Khương Tụng: “Anh đi ra ngoài một chuyến, em đừng suy nghĩ lung tung, đi ngủ sớm một chút.”
Khương Tụng gật đầu, biết ông ta đi giúp đỡ nhà họ Triệu giải quyết vấn đề.
Sau khi Thương Dục Thiên rời khỏi đây, hai mắt Khương Kiều Nhân đỏ bừng nắm lấy tay Khương Tụng: “Mẹ, ngày mai con sẽ không ra ngoài, chắc chắn Khương Tuyết Nhu đang cho người tìm con khắp nơi.”
Khương Tụng nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô ta thì khẽ nhíu mày: “Kiều Nhân, con là con gái của mẹ, sao lại nhát gan như thế.”
Khương Kiều Nhân cứng đờ, lộp bộp nói: “Mẹ, con. . . Con rất sợ, mấy năm qua con trốn khắp nơi, thậm chí không thể không phẫu thuật thẩm mỹ.”
. . .
Khương Tụng đau lòng, nói cho cùng, bà ta làm mẹ không tốt, bây giờ việc trả thù cũng liên tục gặp khó khăn.
“Mẹ, mẹ có thể trả thù cho con sao?” Khương Kiều Nhân lộ vẻ mờ mịt.
“Con nghi ngờ mẹ?” Khương Tụng có chút chán nản.
“Không phải, con. . . Con cũng không biết nói thế nào.” Khương Kiều Nhân cúi đầu: “Chẳng lẽ mẹ lại tìm nhà họ Tống gây áp lực sao, nhà họ Tống và Hoắc Anh Tuấn có quan hệ rất tốt, chưa chắc sẽ nghe theo chúng ta, nếu chúng ta dùng thế lực của mẹ chèn ép thì chú Thương không muốn như vậy.”
Khương Tụng cũng đau đầu, đúng là một chuyện phiền phức.
“Mẹ, Hay là. . . Chúng ta đừng ra tay, có thể mượn tay người khác, Khương Tuyết Nhu và Lương Duy Phong chưa ly hôn, Lương Duy Phong là người lòng dạ hẹp hòi, bị phản bội nên đã sớm hận không thể giải quyết hai người này.” Khương Kiều Nhân bỗng nhiên cười vỗ tay một cái: “Chỉ cần chúng ta giúp Lương Duy Phong, không cần chúng ta ra tay, anh ta sẽ đối phó với Khương Tuyết Nhu.”
Trong lòng Khương Tụng khẽ nhúc nhích: “Vậy chuyện này giao cho con, con cần giúp đỡ thì đi nói với chú Thương và Thương Mỗ một tiếng là được.”
“Con cảm ơn mẹ.” Khương Kiều Nhân vô cùng vui vẻ gật đầu, cô ta quay đầu thì ánh mắt đầy u ám.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.