Cô không có.
Nhưng anh lại có rất nhiều.
Trong những ngày qua, việc mâu thuẫn lớn nhất của anh chính là nhìn thấy cô. Anh sợ nhìn thấy cô, nhưng lại rất nhớ cô. “Tuyết Nhu, thật xin lỗi, anh thật sự không biết...
Hoắc Anh Tuấn như một đứa trẻ, tay chân luồng cuống lên tiếng giải thích: "Anh không có cố ý, cũng không nghĩ tới chuyện hoang đường sẽ xảy ra trên chính người anh. Thuật thôi miên của cô ta rất ghê gớm, làm xáo trộn tất cả các ký ức của anh, thậm chí thay đổi nó khiến anh rất chán ghét em, cho nên anh vẫn cứ mãi không phát hiện ra. " "Vậy ý anh là muốn tôi tha thứ cho anh?" Khương Tuyết Nhu bỗng nhiên quay đầu lại, một đôi mắt bình tĩnh dừng trên gương mặt tuấn tú của anh. "Anh.." Hoắc Anh Tuấn ngẩn ra, cả người rất xấu hổ, ngay cả hai mắt cũng đau đớn đỏ lên: "Tuyết Nhu, anh yêu em, chưa bao giờ thay đổi... “Hơ
Cuối cùng Khương Tuyết Nhu bật cười: "Hoắc Anh Tuấn, cho dù lần đó anh không bị Nhạc Hạ Thu quyến rũ thì có lẽ bây giờ chúng ta cũng đã ly hôn từ lâu rồi." Hoắc Anh Tuấn ngẩn ngơ: “Sẽ không đâu. "Thật nực cười, một đoạn ký ức về tình cảm mà chỉ có chính bản thân mình nhớ rõ. Thật sự là trước đó, tình cảm của chúng ta đã xảy ra vấn đề rồi. Lúc anh còn tỉnh táo, cũng hoàn toàn không bận tâm cảm xúc của tôi, cả ngày ở cạnh bên với Nhạc Hạ Thu. Khi các người ra ngoài tụ họp, tôi thỉnh thoảng tham gia, tôi là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357802/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.