“Đúng vậy, lần trước Tuyết Nhu nói với tôi cô ấy thích hoa hồng màu hồng...”
Lời của Tạ Minh Ngạn còn chưa nói hết,hoa tươi trong tay liền bị một lực đạo cướp đi, Hoắc Anh Tuấn cầm hoa tươi trực tiếp nhét vào trong thùng rác bên cạnh.
“Hoắc Anh Tuấn, anh làm gì vậy? Tạ Minh Ngạn gương mặt tuấn tú lịch sự hiện ra vẻ tức giận.
“Cách Khương Tuyết Nhu xa một chút.” Hoắc Anh Tuấn nhìn anh cảnh cáo: “Nếu như còn muốn nhà họ Tạ được yên ổn.”
“Chuyện giữa tôi và Tuyết Nhu anh không có tư cách nhúng tay vào. Tôi biết cô ấy là vợ trước của anh, nhưng mà các người đã ly dị, chuyện của cô ấy anh không có tư cách quản” Tạ Minh Ngạn cười nhạt.
"Anh nghe không hiểu lời tôi nói sao? Đừng tưởng rằng tôi không biết anh theo đuổi Khương Tuyết Nhu là nhìn trúng thân phận và địa vị của cô ấy trong nhà họ Diệp. Nói cho cùng còn không phải là vì nhà họ Tạ? Nhưng tôi muốn anh hiểu rõ, chọc giận tôi, tôi tùy tiện nói một câu là có thể làm khó được nhà họ Tạ các người”
Trong con người của Hoắc Anh Tuấn toát ra tầng tầng lớp lớp khói mù trong giọng nói đè thấp cũng lộ ra anh đã không còn kiên nhẫn nữa.
“Hoắc Anh Tuấn, tại sao anh không thể bỏ qua cho cô ấy, Kinh Đô này có người nào không biết anh đã có Nhạc Hạ Thu? Làm một người đàn ông, anh không cảm thấy mình quá vô sỉ sao” Một chính nhân quân tử như Tạ Minh Ngạn cũng bị sự bỉ ổi của anh làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357519/chuong-784.html