Thang Nhược Lan bị cô nhìn nên vô cùng lo lắng: “Cô đàn rất hay, kiên trì cố gắng nhé”
Khương Tuyết Như cười một tiếng, cười đến nỗi lông mày hơi cong lên: “Cho đến bây giờ cô chắc chắc sẽ không giải thích tại sao ca khúc đầu tiên lại giống với “Mộng thiên đường của cô sao? Bởi vì tất cả ca khúc trong abum “Mộng thiên đường” của cô, cho dù là soạn lời hay là phối nhạc cũng đều do tôi viết cả”.
Cô vừa nói ra, tất cả nơi này đều xôn xao.
Mọi người lại vô thức liếc ánh mắt đến Quý Tử Uyên, ai mà chẳng biết Thang Nhược Lan là bạn gái của Quý Tử Uyên. Mấy năm nay Thanh Nhược Lan đều được hộ tống chở che và được cưng chiều trong vòng tay anh ta.
Khương Tuyết Nhu tìm ra gốc rễ ngay trước mặt mọi người, như vậy chẳng phải đánh vào mặt Quý Tử Uyên sao?
Quý Tử Uyên nhả khói thuốc, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Thang Nhược Lan nói với vẻ mặt vô tình: “Cô đang nói gì vậy?”
Tống Dung Đức mắng thẳng thừng: “Khương Tuyết Nhu, tôi thấy cô đang vừa ăn cắp vừa la làng rồi đó. Ca từ và phổ nhạc do Thang Nhược Lan người ta viết, sao lại trở thành của cô được? Cô không còn liêm sỉ gì nữa à?”
“Đúng đó, Thang Nhược Lan người ta có thực lực như vậy mà còn cần cô viết nhạc cho cô ấy sao?” Hà Tĩnh Nhi cũng đứng lên.
Khương Tuyết Nhu không thèm để ý đến lời chỉ trích của mọi người mà chỉ thản nhiên lên tiếng nói: “Ca khúc “Ba người” trong album “Mộng thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357423/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.