"Em tò mò thôi, đàn ông đều có nhu cầu sinh lý, lớn như vậy cũng không kết hôn có thể kìm nén mà ở đến giờ?"
Hoắc Anh Tuấn chớp mắt, mập mờ liếc cô một cái:"Kìm nén mà ở đến giờ, trước khi gặp em thì anh cũng ở một mình"
"... Vậy bạn gái trước của anh là cái quỷ gì?" Khương Tuyết Nhu thật không nhịn được, có mấy lời chưa vạch trần, thì chớ nghĩ cô là kẻ ngu.
Hoắc Anh Tuấn sắc mặt bỗng nhiên khẽ biến, hồi lâu, tâm tình phức tạp mở miệng: "Anh... "
Khương Tuyết Nhu không nghĩ là muốn nghe lời anh nói, vì vậy chuyển ý đề tài: "Một người đàn ông không kết hôn, hoặc là không được, hoặc là trong lòng ông ta có người khác, em cảm thấy có thể ông ta thích Vệ Phương Nghi."
Hoắc Anh Tuấn: "... Không thể nào".
"Anh không tin em?" Khương Tuyết Nhu cau mày: "Phụ nữ có trực giác rất là chính xác, trước kia em đã xem qua trong sách, người từ nhỏ tàn phế giống như loại này, có lạc quan sáng sủa đến đâu, lâu dài về sau tính cách u ám dần"
"Bất kể nói thế nào, những thứ này cũng chỉ là suy đoán của em, phải có chứng cớ, nhưng mà người hại bố em nhất định rất sợ. ông ấy sẽ tỉnh lại, thậm chí có thể sẽ chủ động ra tay..."
"Em cũng cho là như vậy, bây giờ chúng ta tránh bứt dây đồng rừng, chờ có người tới ra tay, mới có thể bắt được người đứng phía sau"
Khương Tuyết Nhu có thâm ý khác đối mặt với Hoắc Anh Tuấn, Hoắc Anh Tuấn giây phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/357150/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.