Khương Thái Vũ sắc mặt một mảng ảm đạm, ông ta biết mình đã khó thoát khỏi tại kiếp này.
Nếu như bây giờ không hợp tác, đến lúc đó Lạc Tâm Du sẽ đem trách nhiệm đổ hết cho ông ta, rất muốn tống ông ta vào tù: "Được, tôi thừa nhận, là Lạc Tâm Du, cô ta thừa dịp lúc bà nội của con còn đang ngủ... dùng gối làm bà ngạt chết"
Đại khái là cuối cùng một tia lương tâm cũng thoáng qua, Khương Thái Vũ nằm trên đất khóc lớn.
Khương Tuyết Nhu cùng với dì Vương cũng khóc lên, không nghĩ tới cuối cùng bà cụ Khương lại ra đi thê thảm như vậy.
Dì Vương hỏi: "Một vấn đề cuối cùng, ngày đó bà cụ từ trên lầu té xuống bị liệt, có phải do Khương Kiều Nhân làm hay không?"
| "Cái này tôi thật không biết." Khương Thái Vũ lắc đầu, nhưng mà nghĩ đến những việc mà Khương Kiều Nhân đã làm khoảng thời gian này, ông ta nghĩ có thể Khương Kiều Nhân đã làm chuyện ấy thật, nhưng là đối với một đứa con gái như vậy, ông vẫn là hy vọng cô ta không bị bắt trong tù. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Cuối cùng Khương Thái Vũ bị cảnh sát mang đi thẩm vấn. Khương Tuyết Nhu quay đầu nhìn căn biệt thự tối đen như mực sau lưng.
Nơi này đã từng là nhà cô, hôm nay cô không nghĩ mình sẽ bước vào nơi này một lần nào nữa.
Cô móc chiếc chìa khóa ra ném lên trên cỏ, xoay người đi ra cửa. Trước cửa, đậu một chiếc xe hào nhoáng kiêu sa.
Hoắc Anh Tuấn gương mặt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356976/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.