Gió lạnh thổi vào, Khương Thái Vũ run lập cập, lần đầu tiên, trong lòng ông ta dâng lên một cảm giác hối hận.
Rõ ràng một nhà đang êm đẹp, tại sao không tới ba tháng, liền tan tành?
Ngày thứ hai, Khương Thái Vũ nhận được điện thoại, ông đã bị tập đoàn Hồng Nhân đuổi khỏi hội đồng quản trị.
Ông ta trong cơn tức giận đi vọt tới công ty, nhưng an ninh giữ cửa căn bản không để cho ông ta vào, còn đem ông ta lôi ra ngoài. | Không chỗ nào có thể đi Khương Thái Vũ mỗi ngày ở trong quán rượu uống say khướt, nửa đêm mới trở về. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Tối hôm đó, ông ta say khướt đẩy cửa biệt thự ra, bên trong không có mở đèn, ánh trăng ngoài cửa sổ lạnh lẽo âm u chiếu vào trong.
Trong phòng khách đang có một cái xe lăn, trên xe lăn là bóng người một bà lão đang ngồi khom lưng, tóc tai bù xù, hết sức kinh khủng.
Ông ta bị dọa sợ chân tay như nhũn ra, xoay người liền muốn chạy. Phía sau cửa chợt đóng lại, trong phòng khách trở nên càng u ám. "Mẹ..." Khương Thái Vũ bị sợ té quy dưới đất, toàn thân run rẩy. "Con trai, con sợ mẹ như vậy làm gì?" Xe lăn chậm rãi chợt tiến lên, âm thanh của bà cụ khàn khàn truyền tới. Đọc tiếp tại web truyện T am l inh!
Khương Thái Vũ hoảng sợ lui lại về sau la hét: "Mẹ, mẹ, mẹ đừng tới đây, van xin mẹ, không phải con hại mẹ, mẹ tìm lộn người rồi".
| "Làm sao không phải con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356975/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.