“Tôi là bàn tay của quỷ ư?” Khuôn mặt của Hoắc Anh Tuấn Gia trầm xuống. “Tôi sai rồi.” Hạ Văn Trì vội vàng tự che mồm: “Nhưng mà, Hồng Nhân lại dám động vào cậu. Nếu không có lời giải thích hợp lý, tôi sẽ không để bọn chúng yên ổn “Tôi nghe nói Hồng Nhân từ một xí nghiệp nhỏ đã phát triển thành một doanh nghiệp hàng đầu, xếp hạng 500 toàn cầu chỉ trong vài thập kỷ. Hơn nữa thuận buồm xuôi gió còn bởi vì phía sau nó có một lực lượng bí ẩn. Ngôn Minh Hạo đột nhiên nói: “Thế lực đó đến từ thủ đô.
Hạ Văn Trì kinh ngạc. Đôi môi mỏng của Hoắc Anh Tuấn khẽ mấp máy một chút rồi nói: “Ừm, cậu ấy nói đúng. Minh Hạo, cậu mau đi điều tra xem, chuyện xảy ra ngày hôm nay là một tai nạn hay do ai đó tạo ra.
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra: “Chắc hẳn là tai nạn ngoài ý muốn. Ở Hồng Nhân, tôi không đắc tội với ai cả. Ngoại trừ nhà họ Khương, Tần Gia Như, Thang Nhược Lan tại Thanh Đồng cũng không làm xúc phạm ai.
Hạ Văn Trì nhanh nhẩu mở miệng: “Em dâu, cô cũng đắc tội với ít người quá nhỉ"
Quả thực có hơi ít so với sự kiêu căng và ngang ngược của anh.
Khương Tuyết Nhu có chút xấu hổ.
Hoắc Anh Tuấn liếc nhìn cô một cái rồi kiêu ngạo nói: “Không sao. Chỉ cần em còn ở bên cạnh tôi, cho dù em có đắc tội với người của cả thành phố Thanh Đồng này, tôi cũng sẽ che chở cho em.”
Mặc dù Khương Tuyết Nhu cảm thấy lời nói của anh quá mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-do-dai-luat-su/356896/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.