Trên xe Hạ Uyển ngủ say nên anh không gọi cô dậy mà anh đã bế cô vào nhà. Hạ uyển ngủ say như heo ấy.
Đặt cô xuống giường sau đó anh mới bắt đầu công tác cá nhân của mình. Tưởng thời gian hạnh phúc của anh đã dần có nhưng lại sóng gió tiếp.
Như mọi hôm anh đi làm cô ở nhà. Lần trước anh bảo cho cô đi làm nhưng mà do sức khỏe của cô chưa tốt nên anh đã bảo cô ở nhà nghỉ ngơi. Hôm.nay vì nhàm chán quá nên cô đã tự đến công ty anh để chơi cho đỡ buồn.
Hạ uyển vào công ty vì biết cô rồi nên các nhân viên ai cũng cúi mặt chào cô. Cô không báo trước mà muốn tạo bất ngờ cho anh vì cô đã làm cơm trưa cho anh.
Thư kí Tần nhìn thấy cô thì giật mình thom thóp vì cô Kim Thư kia đang ở phòng anh. Cô ta bảo đến nói chuyện với Diệp Mặc nhưng vì cô ta lâu nay bị anh bỏ bê nên đem lòng tức tôi. Trong phòng anh cô ta giọng ỏng ẹo nói.
- Anh Diệp sao lâu nay anh bỏ bê em vậy? Người ta nhớ anh lắm đấy.
- Tôi đã cho đền bù cho cô rồi. từ nay đừng tìm tôi nữa.
Diệp Mặc đứng dậy ra khỏi chỗ. Anh định tiến đến đưa cho cô ta cái thẻ đen đền bù cho cô ta.
- Em biết anh vẫn thương em mà.
Cô ta vừa cầm thẻ vừa nói. Cô ta biết tính Diệp Mặc như vậy cô ta đủ rồi. Nhưng bỗng cánh cửa mở ra cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dau-thuong-em-se-tu-bo/2880700/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.