Chú chú giúp cháu với ạ.
Giọnh trẻ con non trẻ gọi anh. Anh có cảm giác rất gần với nhóc. Anh vậy mà làm người tốt. Làm cho thư kí Tần bên cjanh cũng ngơ ngác.
- Cháu đi một mình sao? Đứng lên đây.
- Cháu đi cùng mẹ và em cháu.
Vừa nói anh vừa giúp cậu bé rửa tay. Thư kí Tần nhìn thằng bé thấy có gì không đúng. Sao giống sếp anh đến vậy?
Thư kí Tần vội lên tiếng.
- Sếp sếp... anh ăn vụng sau lưng phu nhân à? Mà có cậu bé giống anh vậy?
" Cốc "... Á đau em. Thư kí Tần vừa ôm đầu vừa xoa đầu.
- Cậu nói nhảm gì vậy. Tôi rất thủ tiết chờ cô ấy.
Anh tức giậc cốc đầu tên thư kí của anh một cái. Hăn vậy mà nghi ngờ cho anh sao? Anh rất trong sạch đó.
- Anh không tin hai người soi gương mà xem.
Thằng bé cũng nhận ra anh giống nó. Nó cũng mắt tròn xoe nhìn anh. Anh thấy vậy thì nhẫ thằng bé lên dí sát mặt mình và mặt nó vào gương soi. Diệp Mặc anh giật mình sao thằng bé lại giống anh vậy. Anh lục lại tất cả suy nghĩ 5 năm qua xem anh có qua ăn vụng với ai không? Nhưng không có mà.
- Bé con mẹ con tên là gì?
- Mẹ con bảo gặp người lạ không nói chuyện. Con đi trước đây.
Giọng lạnh lùng cũng y chang thằng bố. Thư kí Tần mắt trợn tròn nhìn thẳng bé lướt qua mình. Bé vậy mà có khí chất thật đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dau-thuong-em-se-tu-bo/2880698/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.