Diệp Phong bỗng bộc phát sát ý động trời đúng là đã vượt qua dự kiến của Trương Nhược Trần, có điều mặc dù sát ý này rất đáng sợ nhưng vẫn chưa vượt qua giới hạn chịu đựng của Trương Nhược Trần.
“Nhìn thì giống như bị sát ý lấn át lý trí, cưỡng ép tăng cường bản năng cùng đột phá năng lực, nhưng thật ra vẫn dựa vào một ít tâm trí để làm chủ đạo, khiến thân thể không thoát khỏi tầm kiểm soát của bản thân… Thú vị.” Trương Nhược Trần dùng tâm thần nhạy cảm đã khai sáng nửa bước của mình để cảm nhận được trạng thái hiện tại của Diệp Phong, trong ánh mắt lộ ra tia sáng.
Trước kia ở đạo quán Trương Nhược Trần đã đọc qua trong sách, đây là một loại triết lý kiếm đạo của thế gia kiếm đạo Diệp gia, tựa như vô hồn nhưng lại có trí, tựa như không được sinh nhưng thật ra là không chết.
Nghe đồn chính là do một vị tổ sư kỳ tài ngút trời của Diệp gia đã sáng chế ra ngay trong giờ phút sống còn, thời điểm thành kiếm, trời không là trời, đất chẳng là đất, âm dương ngũ hành hỗn loạn lên, tứ tượng (1) càn khôn hợp nhất, đúng là vô cùng khủng bố.
Có điều loại pháp thuật này cũng vô cùng nguy hiểm, tu hành môn pháp này vốn chỉ áp chế sát niệm đã rất khó khăn, chứ càng đừng nói đến chuyện hoàn toàn phóng thích sát ý ra ngoài rồi sau đó chỉ chừa lại một chút tâm ý để làm chủ đạo.
Chuyện này cần phải có tu vi tâm linh cao thâm đến mức nào?
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-dao-huu-duyen/32002/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.