Chap 14: Nỗi đau chưa bao giờ kết thúc
Hạ Minh đã ra khỏi phong, Hàn ngước nhìn theo, hắn khẽ cười. Vậy ra lời nói của hắn cũng có uy đấy chứ.
Nhược Phong gắng nhấc người xuống bàn, mới có thứ chất lỏng màu đỏ đậm lê lết xuống khỏi má nó, những vết rách nứt của rao mổ đã bong máu. Phong quệt chúng xượt ngang má. Dấp dính và tanh nồng
Đi qua Phong Hàn mà không hề có ý định dừng lại. Không ngước nhìn, không mở miệng, một lời cảm ơn lịch sự cũng không hề có.
Hàn tròn mắt nhìn Nhược Phong, hắn vô cũng thấy ngạc nhiên trước thái độ dửng dưng của Phong. Chẳng phải hắn mới cứu mạng nó sao?
Hàn giữ tay Phong ở lại. Vết nứt bên trong vẫn chưa hề lành lại giờ lại thêm cánh tay chắc nịch của Hàn nắm chặt, nó vội thốt lên tiếng đau đớn.
- Đi đâu vậy?
- Ra ngoài
- Tôi mới giải vây cho cô đấy.
- Ừ
Cuộc hội thoại chấm dứt tại đó. Nó đang nghĩ điều gì ư? Hàn cũng không thể hiểu được nữa. Dù gì thì hắn giúp Phong cũng chỉ với mục đích lợi dụng không hơn chẳng kém. Hàn muốn chọc tức Di Ngân, muốn con bé điên lên khi thấy anh trai mình đi giúp kẻ thù. Nhưng hình như hắn đang chông chờ lời cảm ơn từ con bé bất lịch sự kia.
Còn Nhược Phong, nó không thể không vội được bởi Hạ Phi đang chờ nó...
Phong Hàn giúp đỡ nó sao? Nó nghĩ mọi chuyện không đơn giản chỉ là sự giúp đỡ bình thường, ít nhất trong hoàn cảnh vày, với mối quan hệ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-con-va-xa-hoi-den-cap-doi-ba-dao/1005513/chuong-14.html