Ta hừ lạnh liếc hắn một cái, "Ngươi còn chê ta phiền nữa."
Trải qua những ngày tháng bôn ba lưu lạc và bị truy sát này, ta dần dần xem mọi sự như thoáng qua.
Hy vọng trở lại địa vị cao sang mong manh, ta không còn mong cầu nữa.
Chỉ cầu mẫu thân được bình an vô sự, có một ngày mẹ con đoàn tụ.
Còn có Từ Yến Xuyên, ta hy vọng hắn cũng bình an vô sự.
"Đúng rồi." Từ Yến Xuyên đột nhiên lên tiếng, "Sư phụ hôm qua nói với ta, chuyện Vương gia mưu phản có điều kỳ lạ."
Tim ta khẽ động, vội vàng hỏi: "Kỳ lạ gì? Chẳng lẽ sự việc có chuyển biến tốt đẹp sao?"
Từ Yến Xuyên gật đầu, "Còn nhớ lần trước ta bị thương không? Kỳ thực lần đó, ta không phải bị người của Từ Quốc Công phủ làm bị thương, mà là sát thủ do Lưu di nương ở Vương phủ mời tới."
Ta kinh ngạc, "Bà ta mời sát thủ? Giết ta sao?"
"Ừ. Bởi vì ngươi lén lút đưa thư cho Vương gia bị bà ta phát hiện, bà ta cho rằng ngươi là mối uy hiếp."
Từ Yến Xuyên kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Thì ra, Lưu di nương là nội gián do kẻ thù chính trị của phụ thân phái tới.
Bà ta ẩn núp ở Vương phủ hai mươi năm, quyến rũ phụ thân chỉ yêu thương một mình bà ta, còn xây cho bà ta một mật thất, chuyên dùng để làm những chuyện xấu hổ không thể để người khác biết.
Kết quả Lưu di nương nghe lời chủ nhân của mình, lén thêu long bào giấu trong mật thất...
Lá thư ta viết để nhắc nhở phụ thân, cũng bị Lưu di nương chặn lại.
Bà ta cho rằng ta là mối uy hiếp, liền phái sát thủ tới trừ khử ta.
Ta thở dài, "Danh tiếng cả đời của phụ thân, đều bị bà ta hủy hoại."
Từ Yến Xuyên cảm thán, "Đúng vậy."
Vừa dứt lời, hắn không cẩn thận làm đổ bát thuốc, thuốc đen sì b.ắ.n tung tóe lên người cả hai.
Chúng ta hai mặt nhìn nhau.
Cuối cùng, bảo nha hoàn mang một thùng nước nóng vào.
28.
Trong phòng sương khói lượn lờ, hương thơm thoang thoảng.
Ta mặc một chiếc áo nhỏ bó sát, mặt đỏ bừng ngồi trong thùng tắm cùng Từ Yến Xuyên.
Không biết là nóng hay là thẹn, tai Từ Yến Xuyên đỏ bừng, mồ hôi trên trán chảy xuống theo gò má.
Hắn nhìn ta chằm chằm, cổ họng khẽ động, giọng khàn khàn, "Nghi Cẩm, lần trước ngươi đã đồng ý gả cho ta rồi, ngươi khi nào thì gả cho ta?"
"Nghi Cẩm ngoan, cầu xin ngươi, nếu ngươi không gả cho ta, ta sẽ không có vợ đâu."
Ta cúi đầu khuấy nước nóng, nhỏ giọng lầm bầm: "Gấp cái gì..."
Từ Yến Xuyên hừ lạnh, cánh tay dài duỗi ra kéo ta vào lòng.
Ta kêu lên một tiếng, lưng dán chặt vào lồng n.g.ự.c rắn chắc của thiếu niên.
Từ Yến Xuyên gối đầu lên vai ta, ngón tay thô ráp nhẹ nhàng nhéo eo ta một cái.
"Nghi Cẩm hư hỏng, muốn nuốt lời phải không?"
Giọng hắn có chút bất mãn, "Nếu nàng nuốt lời, ta liền ngay trong thùng tắm này cùng nàng..."
Ta trợn tròn mắt, vội vàng che miệng hắn lại, "Chàng đừng nói những lời như vậy! Có biết xấu hổ hay không hả?"
Thấy Từ Yến Xuyên im bặt, ta khẽ hừ một tiếng, sờ soạng cơ n.g.ự.c hắn một cái, "Không có việc gì thì đừng nghĩ lung tung, ngoan ngoãn dưỡng thương đi."
"Ồ."
Từ Yến Xuyên ngoan ngoãn được một lúc, lại bắt đầu động tay động chân.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]