Thật vất vả tống được con trai đi, nhưng vẫn còn Âu Dương Thụy bám dính trên người, Vân Mộ Hoa giơ tay, chỉ vào đồng hồ, “Nói đi, anh muốn xem phim gì, tốt nhất nhanh lên, tối nay em còn có việc.”
“Việc gì?” Anh không nhớ là hôm nay người kia còn có kế hoạch khác.
“Anh quên sao? Ngày hôm qua mẹ anh gọi điện nói tối nay muốn tới tới thăm Lăng Lăng.”
Cùng với hơi thở ấm nóng, Âu Dương Thụy vươn tay ôm lấy thắt lưng Vân Mộ Hoa, thừa dịp cậu không chú ý, chậm rãi vén áo sơ mi của cậu lên.
Không kịp đẩy đối phương ra, Vân Mộ Hoa nhanh chóng bị người kia kéo vào trong ngực.
“Báo bối, buổi tối mẹ anh muốn tới, có phải điêu này nghĩa là đêm nay em lại không thể chăm sóc cho anh?”
“Mẹ cũng không nói đêm nay sẽ ở lại.” Vân Mộ Hoa nhíu mày. Tên này biết rõ cậu không thích làm loại chuyện này ở bên ngoài, hiện tại còn động tay động chân với cậu làm gì.
Cố tình bỏ qua sắc mặt khó coi của đối phương, Âu Dương Thụy ôn nhu hôn lên khuôn mặt người nọ, cố ý khơi gợi cảm giác và ham muốn của cậu.
“Nơi này là trường học của Lăng Lăng!”
“Anh cam đoan không ai nhìn thấy.”
Âu Dương Thụy bị cấm dục một ngày, trong lòng sớm đã ngứa ngáy khó nhịn. Bàn tay càng làm càn, ham muốn lại càng thức tỉnh mạnh mẽ, anh tận lực cọ xát nhẹ nhàng lên đùi của Vân Mộ Hoa, mà sâu trong đáy mắt, lửa dục đã bốc cháy hừng hực rồi.
“Cút ngay!”
“Bảo bối, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318974/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.