Ngày hôm sau, vào lúc thu dọn hành lý, thái độ của Âu Dương Thụy đã dịu đi không ít.
Chờ mọi thứ ổn thỏa, anh liền đỗ xe ở cửa biệt thự và nói với Vân Mộ Hoa, “Lên đây, anh đưa em đi.”
Vân Mộ Hoa để hành lý vào trong cốp, leo lên xe. Trường học cũng không cách nhà họ Âu Dương xa lắm, lái xe hơn nửa giờ đã tới nơi rồi.
Âu Dương Thụy giúp cậu mang hành lý vào trong kí túc xá.
Ánh sáng của gian phòng này rất tốt, vừa đúng hướng mặt trời chiếu tới, ấm áp vô cùng.
“Bừa bộn như vậy, ngay cả một chỗ để ngồi cũng không có. Hay là anh giúp em thuê một gian nhà trọ gần trường học, được không?”
Vân Mộ Hoa nghĩ nghĩ một chút, thấy có chút phiền liền đáp, “Không cần, cứ ở đây đi.”
Sợ người nọ dông dài, cậu liền đuổi Âu Dương Thụy về. Bận rộn đến lúc chạng vạng, người nào đó mới thu dọn được hơn phân nửa. Gian phòng kí túc này vốn dành cho hai người ở, bạn cùng phòng của Vân Mộ Hoa đến tận khuya mới thình lình xuất hiện.
Bỏ qua nước da ngăm đen và vóc người tráng kiện, anh bạn này muốn bao nhiêu xán lạn liền có bấy nhiêu.
“Chào, tôi họ Sách.” Đối phương bắt chuyện với Vân Mộ Hoa xong liền quay sang thu dọn giường chiếu của mình.
“Mộ Hoa, Mộ Hoa, đi ăn cơm thôi, muộn thêm chút nữa sẽ không có cơm ăn đâu.” Bạn học Sách không kiên nhẫn thúc giục.
Mặc kệ đối phương tỏ ra nóng vội, Vân Mộ Hoa thầm nghĩ không bằng thu dọn xong căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318953/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.