Trán Vân Mộ Hoa được dán một miếng băng cá nhân, khiến cho bộ dạng của cậu có chút buồn cười.
“Còn đau không?” Âu Dương Thụy lo lắng hỏi.
Vân Mộ Hoa lắc đầu, mở miệng oán giận nói, “Em đã nói không cần kết hôn rồi, anh lại cứ đòi cử hành hôn lễ này này nọ nọ.” Thật sự là biến cậu thành trò cười của toàn thiên hạ mà.
“Được rồi, dù sao đám cưới chỉ có một lần thôi, về sau em có muốn cũng không tổ chức được nữa đâu.” Bôi thuốc dán băng xong, Âu Dương Thụy dắt người nọ ra khỏi phòng nghỉ, bất quá Vân Mộ Hoa lại không chịu đứng lên.
“Đừng, em không muốn ra ngoài nữa.” Lúc trước mất mặt biết bao nhiêu…
“Không được! Đi ra ngay! Khách khứa vẫn còn chưa ra về, em sao có thể ở lì trong này không ra?”
“Không ra! Em chính là không muốn ra!” Vân Mộ Hoa ôm lấy tay vịn ghế salon, một chút cũng không chịu nhúc nhích.
Âu Dương Thụy biểu tình cứng ngắc nói, “Không thể không ra.” Tiệc cưới còn chưa kết thúc đâu.
“Vậy… Vậy…” Vân Mộ Hoa ấp a ấp úng, cậu thực sự không muốn ra ngoài.
“Vậy cái gì mà vậy?”
Vân Mộ Hoa bất chợt ôm lấy Âu Dương Thụy, nũng nịu nói, “Không ra ngoài có được không? Dù sao hôn lễ cũng đã tiến hành xong rồi, mục đích xem như đã đạt thành rồi, tiệc cưới cứ để mặc nó diễn ra thì có làm sao đâu?”
“Không muốn ra ngoài sao?” Âu Dương Thụy cúi đầu nhìn người trong ngực, vòng tay ôm thấy thắt lưng của đối phương, mỉm cười, “Em muốn ở riêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318951/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.