“Anh đang cười cái gì?”
Ngày 14 tháng 2, cũng là ngày lễ tình nhân.
Vân Mộ Hoa phát hiện Âu Dương Thụy vừa vào cửa đã bật cười, hơn nữa nụ cười lại có vài phần gian trá, trong lòng không khỏi hoang mang, người này lại đang cao hứng cái gì đây?
Tuy rằng hôm nay là lễ tình nhân, nhưng không lý nào Âu Dương Thụy lại cười thành ra cái bộ dạng đầy ‘đức hạnh’ này nha.
“Khụ...” Vân Mộ Hoa ho khan một tiếng, dập tắt nụ cười ngây ngô của đối phương, “Anh rốt cuộc đang cười cái gì?”
“Mộ Âm, chị nói đi.” Âu Dương Thụy chuyển giao vấn đề lại cho Vân Mộ Âm.
Ngay sau đó, ánh mắt Vân Mộ Hoa liền bắn về phía bà chị gái của mình.
Vân Mộ Âm cười cười, nói, “À, Mộ Hoa, chuyện là như vậy, Âu Dương Thụy là khách trọ mới vừa chuyển tới nhà mình. Sau này chúng ta sẽ cùng ở chung dưới một mái nhà, phải hòa thuận nha.”
“Ở chung?” Vân Mộ Hoa mở to đôi mắt, đây còn không phải là chung sống hay sao? ‘Khách trọ’ là cái ý tứ gì cơ chứ?
Trời ạ! Ba mới xuất viện không lâu, chuyện này tiến triển quá nhanh rồi! Người nào đó ngây ngây ngốc ngốc đứng trong phòng khách. Hôm nay là lễ tình nhân, cái sự kiện vừa kinh ngạc lại vừa phấn khích này đích thực là quá lớn rồi đi...
Nhìn vào bộ dáng đậm chất thông đồng của Vân Mộ Âm và Âu Dương Thụy, Vân Mộ Hoa biết mình có phản đối cũng nhất định không có tác dụng gì, hơn nữa cậu cũng không có lý do gì để phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318947/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.