Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Vân Mộ Hoa cứ thế ngồi ở trong phòng cùng với Vân Mộ Âm.
“Chị, hôm nay em có thể về sớm một chút hay không?”
“Làm cái gì?”
“Tìm người.”
“Đi đi.” Vân Mộ Âm nhìn cậu em trai mình, gật đầu đáp ứng.
“Vậy em đi trước.”
Vân Mộ Hoa cầm lấy áo khoác đi ra khỏi văn phòng, thuận tay rút điện thoại di động ra, bấm vào dãy số quen thuộc.
“Alo? Mộ Hoa.” Bên kia đầu dây điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc, thế nhưng lại có vài phần mệt mỏi.
“Anh mệt lắm sao?” Cậu có chút xót xa.
“Hơi hơi.” Âu Dương Thụy qua loa hỏi: “Có chuyện gì?”
“Em muốn nghe giọng của anh.”
Lời nói ngọt lịm truyền vào trong tai Âu Dương Thụy khiến cho tất cả mỏi mệt trong anh dường như được thổi bay, “Sao bỗng nhiên dẻo miệng như vậy, hửm?”
“Anh không thích sao?” Vân Mộ Hoa thấp thỏm nói, “Có phải anh đang tức giận hay không?”
“Ừ.”
“Hôm nay anh bận đến tận khuya sao?”
“Có thể, tùy tình hình. Có chuyện gì?”
‘Có chuyện gì?’ Cậu gọi điện thoại là vì định nói nhớ anh, thế nhưng anh ấy lại hỏi ‘có chuyện gì?’
“Không có gì, chỉ là muốn hỏi anh lát nữa có rảnh không.”
“Ừm, tối nay không rảnh.”
“Phải không?” Vân Mộ Hoa có chút mất mát trong lòng, “Có tiệc à?”
“Không phải.”
“Vậy bận gì?”
“Hẹn người ta đi xem phim.”
A? “Đây là cái ‘bận’ mà anh nói?” Vân Mộ Hoa mất hứng nhíu mày.
“Em nói xem, buổi tối anh nên xem phim hài, phim tình cảm, hay là phim kịnh dị thì tốt đây?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318938/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.