“Cảm ơn.” Ôm lấy cổ Âu Dương Thụy, Vân Mộ Hoa kéo anh ta lại gần, sau đó mới ngẩng mặt, hôn lên cánh môi đạm nhạt của đối phương, nhẹ nhàng liếm mút, đầu lưỡi không ngừng mơn trớn theo từng đường nét nơi khuôn miệng người kia, “Anh nhớ sinh nhật em sao?” Đáy mắt Vân Mộ Hoa khẽ ánh lên một tia vui sướng.
“Anh làm sao dám quên chứ?”
“Cảm ơn anh đã không quên.”
“Anh đã đáp ứng sẽ nhất mực yêu thương em, cưng chiều em, sao lại có dung khí mà quên sinh nhật em được.” Âu Dương Thụy hôn đáp lại người kia một cái.
“Tập trung lái xe đi.” Vân Mộ Hoa đẩy anh ta ra.
Âu Dương Thụy ha ha cười một tiếng, một lần nữa khởi động động cơ, một tay nắm tay Vân Mộ Hoa, một tay lái xe đi về phía trước.
Vân Mộ Hoa nhìn dáng vẻ tràn đầy kinh nghiệm của anh ta, cố tình trêu chọc: “Anh trước đây cũng hay cầm tay bạn gái?”
“Không nói cho em biết.” Âu Dương Thụy khe khẽ lên tiếng trêu chọc cậu.
“Hừ.” Vân Mộ Hoa bực dọc mà hất tay anh ta ra “Không được đụng vào tay em, cái tên hoa hoa công tử này!”
“Ghen ư?” Âu Dương Thụy cười lớn, lần nữa nắm lấy tay của đối phương “Đùa thôi, em là người đầu tiên.”
“Gạt người.” Vân Mộ Hoa quay đầu ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn phong cảnh hai bên đường, trong lòng thầm nghĩ, chính mình thực sự là người đầu tiên sao?
“Hừ, ai gạt người là tiểu cẩu nha.”
“Anh vốn chính là một tiểu cẩu, không, là đại cẩu.”
“Vậy em không phải là vợ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318925/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.