“Ô ô... a...” Vân Mộ Hoa bị công kích đến mức liên tục nức nở nghẹn ngào, khoải cảm xông thẳng vào đại não khiến cho những thanh âm lọt vào lỗ tai cũng trở nên mờ nhạt mơ hồ không rõ.
“Trả lời anh, đây không phải là chỗ em muốn anh đâm vào nhất hay sao? Hửm?” Âu Dương Thụy khẽ cười, chất vấn, “Nếu còn tiếp tục không nói, anh sẽ làm nhanh hơn đấy.”
“A... Không cần... A... $ $Đừng... nhanh như vậy... Ưm a...” Toàn bộ câu nói bật ra bên môi Vân Mộ Hoa đều vì những va chạm mạnh liệt bên dưới mà trở nên vụn nát.
Âu Dương Thụy hài lòng cười, tiếp tục đùa bỡn cậu, “Mới chỉ là bắt đầu thôi, em đã chịu không nổi rồi sao?”
“A a... Đừng... $ $Ô... Đồ khốn... Anh lại... ức hiếp tôi...” Hậu huyệt bị nhồi đến căng đầy, vẫn liên tục phải mở ra hết cỡ để tiếp nhận cây gậy thịt bén nhọn thô to kia. Vân Mộ Hoa chịu không nổi vươn tay bấu chặt bả vai của Âu Dương Thụy, vươn đầu vùi sâu vào một bên cổ đối phương, tựa như trả đũa mà cắn một cái.
Âu Dương Thụy kêu lên, thế nhưng trên mặt vẫn bảo trụ nét cười, “Anh sao lại nỡ ức hiếp em?” Vừa nói, anh vừa chuyển động nhanh hơn, xâm nhập mỗi lúc một sâu, khoái cảm tràn ra càng lúc càng thêm mãnh liệt.
“Nói bậy... A... Ưm a...” Quá căng, quá nóng... Vận tốc ma sát quá cao khiến cho hậu huyệt của Vân Mộ Hoa tựa như tan chảy.
Âu Dương Thụy ngay lúc này đặt lên môi cậu một nụ hôn thật nồng nàn. Phân thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-bat-tinh-nhan-bo-tron/1318869/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.