Không có người, tất cả cửa hàng đều vắng tanh, thậm chí bóng dáng bé gái không mắt ăn thịt người mà An An nói cũng chả thấy. Nam Nam và Bắc Bắc ra khỏi nhà xưởng cuối cùng mà họ kiểm tra, đứng dưới đèn đường nhìn nhau.
“Trời sắp sáng rồi.” Nam Nam móc di động ra ngó, “Về ha?”
“Về thôi.” Bắc Bắc gật đầu, than thở: “Chết đói tới nơi rồi, phải ăn sáng thôi.”
“…” Nam Nam cạn lời lườm anh, “Nếu tôi không nhầm thì chúng ta mới ăn cơm bốn tiếng trước.”
Bắc Bắc chớp mắt vô tội, “Biết đâu ở thế giới bên trong, người ta nhanh đói hơn thì sao?”
“…”
Biết đâu cái quần què!
Suốt đêm hai người lục soát những nơi có thể đến. Thế giới bên trong không rộng lớn như thế giới hiện thực, diện tích chỉ bằng ¼ trấn nhỏ nhưng khu vực biên giới khá mơ hồ, phía trước nhìn như trống trải nhưng giơ tay thì chạm phải chướng ngại vật vô hình, đó là một ranh giới tương tự như kết giới.
Thế giới bên trong rất kỳ lạ. Những công trình như nhà xưởng cũ, khu phố sầm uất, siêu thị, cửa hàng đồ chơi, v.v… nằm sát nhau, điều này rất vô lý. Thử hỏi, ai lại mở cửa hàng đồ chơi và siêu thị bên cạnh một nhà xưởng cũ đầy bụi bặm và mạng nhện chứ?
Nhưng giờ Bắc Bắc và Nam Nam không có nhiều thời gian điều tra kỳ càng, hai người quyết định ăn sáng xong sẽ tiếp tục, chẳng biết manh mối ban đêm có biến mất vào ban ngày không nữa.
Cửa thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-an-got-rua-linh-hon/2911672/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.