Bắc Bắc và Nam Nam đến cửa hàng đồ chơi mà mình kiểm tra đầu tiên đêm qua. Ban ngày cửa hàng vẫn không có khách, nhân viên thu ngân rảnh rỗi đang chống cằm ngồi tựa vào quầy, thấy hai khách vào còn chẳng thèm dòm.
“Xin chào, làm phiền chút.” Bắc Bắc mỉm cười lịch sự, “Cửa hàng mình tối có mở cửa không?”
“Giảm tối đa 10%, không mặc cả.” Nhân viên thu ngân thình lình ngẩng đầu, cất giọng lạnh lẽo.
Nam Nam giật mình khi thấy vẻ mặt máy móc vô cảm này, đến khi hắn cúi đầu thì cậu lờ mờ hiểu ra, “Hình như nhân viên thu ngân không có linh hồn, khá giống… NPC trong game? Hoặc kiểu AI level thấp ấy.”
Nam Nam hỏi thêm lần nữa để kiểm chứng suy đoán, “Xin chào, bạn tên gì?”
Quả nhiên nhân viên thu ngân lại ngẩng đầu nhìn Nam Nam bằng ánh mắt vô hồn: “Giảm tối đa 10%, không mặc cả.”
“Hỏng rồi, kiểu này sao moi được tin đây.” Nam Nam khoanh tay nhìn Bắc Bắc, “Anh còn cách gì không?”
“Chịu.” Bắc Bắc cũng bất lực, “Đi bước nào hay bước đó vậy, giờ kiểm tra những người khác trước đã.”
Bọn họ vớ đại một người khách đang lựa đồ trong cửa hàng, người nọ ngơ ngác quay đầu, “Ôi nhìn anh trai này đi, cưng em gái quá, còn biết mua búp bê cho em gái nữa!”
???
Dường như lời NPC ẩn chứa manh mối, nhưng Bắc Bắc và Nam Nam tìm hết cửa hàng đồ chơi và khu vực xung quanh vẫn không thấy cặp anh trai em gái nào ôm búp bê, đành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-an-got-rua-linh-hon/2911671/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.