Trình Tễ Minh nhìn chú của mình rồi nhìn cô giáo Du. Rõ ràng chú trong ảnh chụp với chú của hiện tại rất giống nhau mà, tại sao cô giáo Du lại không nhận ra chú chứ? Chú của cậu nhớ cô giáo Du mà cô lại không nhớ chú.
Cậu bé thật sự không hiểu nổi, chờ đến khi Thẩm Trị đã dẫn cậu đi xa, Trình Tễ Minh mới hiếu kỳ hỏi, "Chú ơi, hình như cô giáo Du không nhớ chú ạ? Hai người bao lâu rồi chưa gặp nhau vậy?"
Thẩm Trị không trả lời thắc mắc của thằng bé, mặt bình thường đã lạnh nay còn lạnh hơn. Trình Tễ Minh cũng không hỏi anh nữa, bộ dáng này của anh khiến thằng bé cảm thấy lạ.
Về đến nhà, Thẩm Trị đặt cơm chiều đến cho tiểu mập mạp ăn rồi thúc giục cậu về phòng làm bài tập, sau đó anh về phòng mình đóng cửa lại.
Trình Tễ Minh ngơ ngác, có chút lo lắng cho Thẩm Trị.
Buổi tối Trình Vũ Sơ gọi videocall về, Trình Tễ Minh nhớ ba mẹ, cứ liên tục hỏi khi nào ba mẹ mới về, Trình Vũ Sơ nói khi nào ba hồi phục thì sẽ bay về liền, chưa thể nói ra thời gian cụ thể được. Trình Tễ Minh tuy không nói gì nhưng Trình Vũ Sơ biết cậu bé đang không vui nên cô cũng dỗ con mấy câu, đợi tâm tình cậu bé tốt hơn một chút mới hỏi, "Tễ Minh, chú con đâu? Ba con muốn nói chuyện với chú."
Trình Tễ Minh ôm ipad sang phòng Thẩm Trị gõ cửa, "Chú ơi, ba cháu muốn nói chuyện với chú."
Đợi thật lâu cửa mới mở, không biết Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-am/965252/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.