Trình Tễ Minh về tới nhà, buông cặp sách ra rồi chạy ngay vào phòng lấy tấm hình kia cho Thẩm Trị xem, "Chú, tấm hình này nè."
Trình Tễ Minh cảm thấy chú mình sau khi nghe thấy tên cô giáo Du thì phản ứng kỳ quái, nhưng kỳ quái như nào thì cậu không nói được. Chú cậu không giống những người khác, ngày thường sẽ không bộc lộ cảm xúc ra ngoài nên rất khó nhìn ra được trong lòng chú là đang vui hay đang không vui. Nhưng dựa vào kinh nghiệm sống chung với nhau đã nhiều năm thì Trình Tễ Minh thấy chú của cậu bây giờ có chút không vui.
"Chú ơi, chú biết cô giáo Du sao?" Cậu bé nghiêng đầu nhìn ảnh chụp, không nhịn được hỏi.
"Chú biết. Nhưng đã lâu rồi không gặp, bây giờ cũng thành người xa lạ."
Ngón tay Thẩm Trị lướt qua khuôn mặt Du Âm trong ảnh chụp. Khuôn mặt cô trong ảnh ngây ngô non nớt, cho dù cố nghiêm mặt nhưng vẫn lộ ra ý cười trong mắt. Anh không nhớ rõ tấm hình này chụp lúc nào, có lẽ là lúc Thẩm Nhương về nước, kéo bọn họ chụp chung một tấm, hoặc có khi là Thẩm mẹ bảo bọn họ chụp. Anh và Du Âm đều là người không thích chụp ảnh.
"Tễ Minh, tấm hình này cho chú được không?"
Cậu bé do dự chốc lát, cậu rất thích tấm hình này. Nhưng mà chú đã cho mình nhiều thứ như vậy nên cũng đồng ý cho chú tấm hình, "Dạ được."
- --
Chồng Chu Kỳ là giảng viên đại học, lớn hơn Chu Kỳ nhiều tuổi. Trên mặt anh ấy đeo một cái mắt kính làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-am/965251/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.