Editor: SQ
_____________________
Đây là lần đầu tiên Dư Thanh nhìn thấy một nụ cười như vậy.
Cô bé chừng mười ba mười bốn tuổi, đôi mắt sáng ngời, khóe miệng có thể chạm đến tận mang tai. Từ lúc mới gặp đã luôn miệng gọi ‘chị Dư Thanh’, là một cô bé tinh nghịch, hiếu động và dễ thân.
“Em học vẽ bao giờ chưa?” Dư Thanh hỏi.
“Cô giáo có dạy chút ít trong tiết Mỹ thuật.” Trước chiếc bàn gỗ trên mái nhà, Lương Vũ gõ gõ cây bút chì chưa gọt vào cằm, đôi mắt trong veo nhìn cô, “Tính không chị?”
Dư Thanh im lặng một lát, rồi đặt một tờ giấy trắng trước mặt cô bé.
“Em vẽ đại gì đó cho chị xem thử.” Cô nói.
Lương Vũ cúi đầu cầm bút chì vẽ một đường ngang, nhưng xóa đi vẽ lại, hàng mày nhíu chặt. Sau khoảng mười phút, Dư Thanh ngẩng đầu khỏi quyển sách, thấy cô bé đã vẽ xong.
Patrick Star tức giận biến thành một con quái vật, cũng đâu ra đó lắm.
“Chị Dư Thanh ơi?” Có sự mong đợi trong câu hỏi.
“Nè.” Dư Thanh vẽ một đường trên giấy, “Dạy em cái này trước.”
“Nét bút đầu tiên rất quan trọng, nếu em cảm thấy góc vẽ không đúng, cũng không phải vội bôi đi, phải vẽ một nét mới rồi đối chiếu với nét cũ, sau đó mới bôi.” Cô nói rồi làm mẫu một lần, “Như thế này.”
Lương Vũ chu miệng nhỏ, đầu gật gù.
“Em nghe bà của chị nói từ mẫu giáo chị đã vẽ rất siêu rồi.” Cô bé hỏi, “Thật hả chị?”
Dư Thanh: “…”
“Tiết học” đó kéo dài hai tiếng, lúc Lương Vũ về nhà còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/du-am-van-con-thoang-ben-tai/219914/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.