Chương trước
Chương sau
Đúng lúc Lang Nha Bổng của con ngựa yêu kia sắp đập trúng đầu Trần Thất, bỗng một con rồng nước ló đầu ra từ sau lưng Trần Thất nuốt luôn con ngựa yêu này. Trần Thất vận chuyển Thái Thượng Hóa Long quyết biến con ngựa yêu này thành chất đại bổ, luyện hóa tinh huyết yêu khí thành một phần của Chân Long Kình.

Sau khi bước vào đạo tâm sơ cảnh, Trần Thất vận dụng pháp lực càng thêm thuận buồm xuôi gió. Hắn đã có thể vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn Thái Thượng Hóa Long quyết cùng Hỏa Nha Trận. Tu vi của con ngựa yêu này cùng lắm là luyện khí nhập khiếu, mặc dù tính khí hung tàn, thuộc loại bạo lực, nhưng ở trước mặt tên tiểu tặc này thì chỉ giống như là món khai vị bình thường, trong lòng căn bản không coi con ngựa yêu này là đối thủ.

Nuốt con ngựa yêu này xong Trần Thất cũng không chần chờ thêm nữa, Thủy Long Thao Thiên trong Long Pháo Bát Kích đã hóa thành một con rồng nước trong suốt bay lên giữa không trung rồi lại lộn một vòng bay xuống, giống hệt như thác nước bằng ngọc đổ từ trên trời xuống. Tuy hắn không biết thực lực của nữ nhân này cao hay thấp, nhưng nếu đôi bên đã trở thành đối địch thì không chết không ngừng, vậy hắn cần gì phải khách khí?

Nữ nhân chân trần đạp sóng thấy vậy thì hơi hơi kinh ngạc, mày đẹp hơi nhíu lên, dáng vẻ tựa hồ vô cùng không tình nguyện. Thế nhưng tay nàng không chậm chút nào, một đôi tay ngọc thon dài bấm pháp quyết liền có một đoàn tinh quang bay lên, giống như là lưu ly trong suốt, tiến lên nghênh tiếp Thủy Long Thao Thiên. Trần Thất lạnh mắt nhìn qua cũng không nhận ra nữ nhân này đang dùng pháp thuật gì, thế nhưng chân hắn dừng một cái, liền có một con rồng nước khác yên lặng lẻn xuống dưới nước, mục tiêu chính là một con yêu quái khác.

Thái Thượng Hóa Long quyết cắn nuốt càng nhiều thì uy lực càng ngày càng tăng cao. Trần Thất cũng biết trong chốc lát cũng chưa chắc đã giải quyết xong nữ nhân này, đương nhiên là muốn tránh mạnh tìm yếu, trước tiên giải quyết mấy tên giúp đỡ kẻ địch này đã. Đi theo bên người nữ nhân kia là hai tên yêu quái, một tên là ngựa yêu vừa nãy đã bị Trần Thất giết chết, một tên khác là một con thương lang quái vô cùng bình thường. Tên yêu quái này khá là có tâm kế, không lỗ mãng chút nào, hắn thấy đồng bọn bị người ta dùng một chiêu pháp thuật lấy mạng thì đáy lòng cũng có chút kinh hoảng, chỉ là ỷ vào yêu quái bên cạnh có pháp thuật mạnh mẽ, vì vậy vẫn chưa có ý nghĩ bỏ của chạy lấy người.

Kích thứ nhất Thủy Long Thao Thiên của Trần Thất liều mạng va chạm với lưu ly tinh quang do nữ nhân chân trần đạp sóng kia phát ra, rồng nước lập tức bị một lượng lực lượng mạnh mẽ đánh tan. Thế nhưng kích Thủy Long Thao Thiên thứ hai do hắn âm thầm thả ra đã nuốt xong con thương lang quái kia, ngay cả da lẫn xương cũng không chừa, tiêu hóa chúng thành một đoàn tinh khí.

Tuy Trần Thất phân tâm ra làm hai việc cùng lúc, thế nhưng thủy hệ ngập trời bị người sống sờ sờ đánh tan cũng làm hắn có chút kinh hãi. Trần Thất thầm nghĩ: “Long Pháo Bát Kích tuy rằng một kích so với một kích càng lợi hại, thế nhưng ta tu luyện Hỏa Nha Trận nên sự am hiểu đối với Hỏa Long Phần Dã cũng có chút tăng lên. Hiện giờ chuyển sang pháp thuật hệ thủy mới học được chút da lông nên không khỏi thiếu chút uy mãnh. Vẫn là nên đổi sang dùng Hỏa Long Phần Dã công kích nàng.”

Long Pháo Bát Kích mặc dù lợi hại hơn, thế nhưng Trần Thất vẫn luôn tu luyện Hỏa Nha trận lấy Thái Dương Chân Hỏa làm căn cơ, gồm cả tu vi Hỏa Nha trận không thua kém bao nhiêu so với Thái Thượng Hóa Long quyết. Cho nên trong Long Pháo Bát Kích Trần Thất có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, chính là kích thứ nhất Thanh Long Phần Dã, còn lại hai kích không bì kịp uy lực của Hỏa Long Phần Dã.

Trần Thất vừa chuyển ý liền không rảnh quan tâm đấu pháp bên cạnh suối nước, pháp thuật hệ thủy đều có chút tăng lên, hắn vẫn như cũ đổi thành Hỏa Long Phần Dã để ra tay. Lúc Trần Thất đang thu lại Thủy Long Thao Thiên, chuyển đổi công lực, vận chuyển Hỏa Long Phần Dã thì ba con hỏa long bỗng nhiên xông ra, vừa vặn lần thứ hai liều mạng cùng tinh quang do nữ nhân chân trần đạp sóng kia phát ra. Lúc này Trần Thất ra tay toàn lực, hơi có chút chiếm thượng phong, ba con hỏa long giống như tam long đoạt châu, cương quyết nhằm vào đoàn lưu ly tinh quang kia, một luồng hỏa lực sáng rực lập tức khí thế xông lên, muốn luyện hóa đoàn tinh quang này.

Nữ nhân chân trần đạp sóng đáy lòng có chút giật mình, thầm nghĩ:

- Ta đã tu luyện đến cảnh giới thứ bảy của Dương Hỏa Sát, âm dương hợp nhất, thế mà vẫn không địch lại thiếu niên này?

Vị yêu phi này trời sinh thông minh, mấy lần muốn dầu nhập vào đại môn phái nào đó, thế nhưng bởi vì xuất thân yêu quái nên đều bị mấy môn phái này từ chối. Lúc này mới cam nguyện gả cho một trong mười chín yêu vương của thiên hạ là Vạn Pháp Yêu Vương. Vạn Pháp Yêu Vương quả nhiên vô cùng yêu thích nàng, đặc biệt dụng tâm truyền cho nàng một môn đạo thuật tên là Thủy Hỏa Như Ý quyết. Sau khi có bộ đạo thuật này, nàng tu luyện chưa quá hai năm đã đột phá cửa ải Cảm ứng thiên địa, bắt đầu tu luyện Dương Hỏa Sát, bây giờ đã tu luyện đến tầng cảnh giới thứ bảy, cho dù là bên trong chúng yêu thiên hạ cũng được xếp hạng phía trên, là một yêu tinh có số má, có danh tiếng.

Thế nhưng đối đầu cùng Trần Thất, vị yêu phi này lại cảm thấy có chút quá sức. Nàng không muốn liều mạng với Trần Thất, chân ngọc thon dài khẽ điểm một cái, thân thể liền mềm mại bay lên. Hai tay vỗ một cái, Dương Hỏa Sát liền ngưng tụ ra mười hai đoàn tinh quang lưu ly, thoạt nhìn giống như mười hai vầng trăng lạnh lơ lửng trên bầu trời. Trần Thất một chiêu giành thế thắng, đang muốn phát ra tấn công mãnh liệt thì bỗng nhiên nhìn thấy vị yêu phi này xuất ra chiêu pháp lợi hại đến vậy, hai tay hợp lại, ba con Hỏa Long liền tự bay trở về che chở trước mặt hắn. Tên tiểu tặc này đang muốn lấy ra Kim Cương Tháp chống đỡ lại một chiêu mạnh mẽ của kẻ thù. Vị yêu phi kia dáng người nhẹ nhàng, chân ngọc điểm nhẹ đạp lên lưu ly tinh quang do chính mình ngưng tụ, chớp mắt liền đi xa.

- Ngươi giết muội muội ta, thù này tất nhiên là phải báo, ngươi nhớ kỹ lấy…

Gió thơm vấn vít, bóng hình xinh đẹp đã biến mất không thấy đâu. Trần Thất vốn dĩ nghĩ đây sẽ là một trận đại chiến, không ngờ tới lại cứ thế này kết thúc, trong lòng cũng không khỏi có chút suy tư: “Xem ra nữ nhân này chỉ mong sao muội muội mình chết, không có ai đoạt trượng phu với nàng nữa. Thậm chí đến cả thù cũng không báo, cứ thế liền đi... Lần sau ngươi tới thì bản lĩnh của Trần Thất ta cũng không chỉ có thế này nữa rồi.”

Đáy lòng Trần Thất cũng không nắm chắc bao nhiêu, vì vậy liền cũng không đuổi theo, lại trốn vào trong Kim Cương Tháp tu luyện. Lần này không quá bao nhiêu thời gian, chỉ có hơn nửa canh giờ liền có một đội yêu binh đạp sóng mà đến, vừa tới nơi đã liên thanh gào to:

- Tên tặc tử giết Lâm mỹ nhân chớ chạy.

Trần Thất lúc này mới biết mỹ nhân mãng xà kia mang họ Lâm.

Hứa Lý niệm tụng kinh văn thoáng có chút phiền, lần trước ra ngoài đấu pháp với người ta hắn biết bản thân không giúp được gì, vì vậy cũng không để ý tới. Lần này hắn không nhẫn nại được nữa, đi tới vỗ vỗ bả vai Ứng Ưng, nói:

- Huynh đệ chúng ta ra ngoài nhìn một cái, cũng không thể để cho Thất thiếu luôn luôn một mình ứng phó phiền phức.

Ứng Ưng lúc này cũng kết thúc một đợt tu luyện, sau khi hắn tìm hiểu Đại Tiểu Chư Thiên Ấn Pháp, mỗi lần tu luyện thì một thân Phật lực tinh thuần liền tự tăng trưởng, cũng có vài phần tâm tư muốn cùng người đấu pháp, thử thí nghiệm một chút thủ đoạn. Hắn lập tức dõi mắt nhìn Trần Thất, Trần Thất cười ha hả nói:

- Nếu các ngươi đã chán yên tĩnh muốn động thủ thì chúng ta liền ra ngoài đối địch thôi.

Trần Thất ỷ vào bản thân có thể hóa thành hỏa nha, cho dù kẻ địch nào tới cũng không sợ, đánh không lại hắn liền hoá thân thành hỏa nha bay đi, kể cả pháp lực của kẻ địch cao đến đâu cũng không ngăn được hắn. Huống chi lần này có hai ba mươi yêu binh tới, thế nhưng chẳng có ai có pháp lực cao cường, tên mạnh nhất chẳng qua mới đến luyện khí tầng ba ngưng sát, còn kém xa vị yêu phi ban nãy. Có lẽ đối với người khác mà nói, số lượng kẻ địch càng tăng thì nguy hiểm càng lớn. Thế nhưng đối với Trần Thất, số lượng kẻ địch càng nhiều thì Thái Thượng Hóa Long quyết liền càng có nhiều cơ hội cắn nuốt tinh huyết. Loại kẻ thù này hắn vô cùng hoan nghênh.

Trần Thất dẫn theo Hứa Lý cùng Ứng Ưng ra ngoài, vươn tay ra thu lại Kim Cương Tháp, liền thấy ba mươi tên yêu binh đã bày sẵn trận thế. Trong tay tên yêu tướng cầm đầu kia có một cây cương xoa, tiểu yêu dưới trướng liền tự ngưng tụ một luồng yêu khí đưa đến trên người hắn. Trần Thất cũng từng thấy vài loại trận pháp, thế nhưng trận pháp như thế này hắn chưa thấy bao giờ. Được yêu khí của thuộc hạ rót vào, vị yêu tướng này kéo dài thân thể ra, yêu khí phút chốc tăng lên ba lần có dư, thế mà đột phá tu vi cực hạn của bản thân, tăng lên tới năm sáu tầng cảnh giới ngưng sát.

Tên yêu tướng này làm đủ khí thế, lúc này mới khoát tay vung cương xoa giết thẳng về phía ba người. Vừa rồi hắn đã từ trong miệng yêu phi đang rút lui trên không trung biết được kẻ địch là ba tên tiểu tặc này. Vạn Pháp Yêu Vương đã nổi giận lệnh cho bọn họ nhất định phải bắt sống kẻ địch mang về, hắn phải sống sờ sờ hành hạ ba tên khốn kiếp đã giết em vợ hắn một vạn lần, khiến bọn chúng muốn sống không được muốn chết cũng không xong, hối hận vạn phần vì đã đụng chạm đến tình phụ tương lai của Vạn Pháp Yêu Vương hắn.

Trần Thất thấy tên yêu tướng này quả nhiên tính cách khá được, đến nửa câu lời thừa cũng không nói, hắn thích kẻ địch như thế này, Trần Thất khoát tay về hướng Ứng Ưng nói:

- Đợi ta giết tên đầu lĩnh này đã, những tiểu yêu còn lại tùy ngươi và Hứa thiếu tiêu khiển.

Lúc này Trần Thất đồng thời vận chuyển Chân Long Kình cùng Hỏa Nha trận, bởi vì hắn phát hiện trong hai ba mươi tên tiểu yêu này vậy mà có năm con thú thành tinh, có tâm tư muốn khiến cho đạo quyết Hỏa Nha Trận lại tăng lên một bước. Ba con hỏa long lẫn với năm đoàn mầm móng chân hỏa, giống như Hỏa Long đuổi theo mặt trời, trong chốc lát liền vượt qua khoảng cách giữa Trần Thất cùng đám yêu binh này, quấn lấy cùng cương xoa của tên yêu tướng kia.

Tên yêu tướng kia nổi danh nhờ sức mạnh, gặp phải kẻ thù quen dùng đấu pháp như Trần Thất liền có chút luống cuống tay chân, chỉ có thể múa cương xoa như bay, hóa thành một đoàn tinh quang, thế mà cũng có uy lực chặn được công kích, cản lại ba con hỏa long cùng năm đoàn mầm móng chân hỏa bên ngoài. Bản thể của hắn là một con rắn nước ngưng luyện sát khí cũng thiên về âm hàn, tuy rằng chống đỡ được, thế nhưng bị uy lực như vậy của chân hỏa hong khô, chỉ cảm thấy yêu lực tiêu hao cực nhanh, trong lòng không khỏi thầm than: “Pháp lực của tiểu tặc này lợi hại như vậy, chẳng trách Lâm yêu phi cũng không chống đỡ nổi, không thể báo thù cho muội muội mình mà còn phải trở về khóc lóc kể lể với Vạn Pháp Yêu Vương. Ta cũng là háo thắng, không mang nhiều thêm mấy gã yêu binh, nếu ba trăm con rắn nước dưới trướng của ta đều ở đây thì nào còn phải e ngại tên tiểu tặc này? Hiện tại muốn thủ thắng cũng có chút khó khăn.”

Tên yêu tướng này mặc dù yếu thế hơn nhưng cũng không sợ hãi, phấn chấn quát to một tiếng, yêu khí toàn thân đột nhiên tăng trưởng hóa thành khí tức của một con rắn đen, xuyên qua quang ảnh cương xoa đang quay cuồng, cắn xé về phía một con Hỏa Long khác. Trần Thất hơi chấn động một chút, đang muốn dùng pháp thuật khác ngăn cản, Ứng Ưng đứng một bên thấy vậy ngứa tay liền lấy ra Tử ngọc giản, hắn sợ pháp lực của mình không đủ, không áp chế được tên yêu tướng này, vì vậy vừa ra tay liền dùng ba mươi sáu cái Tử ngọc giản, không giữ lại chút nào. Đặc biệt tiểu tử Ứng Ưng này tâm tư giả dối, xuất ra ba mươi sáu cái Tử ngọc giản thế mà hợp lại thành một, mãi cho đến khi tới gần mới bỗng nhiên phân ra thành chín đạo tử quang. Đây là do hắn không chịu dùng hết toàn bộ biến hóa, vẫn lưu lại đường sống cho biến hóa tiếp theo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.